Không biết kim đồng hồ đã lặng lẽ chuyển về phía số mười từ bao giờ, đêm đã khuya.
Chu Phỉ còn muốn nhìn ảnh chụp hồi bà nội còn trẻ, nhưng ảnh chụp đều cất ở lầu hai. Khi trở về từ Canada cũng xách theo rất nhiều đồ cũ về, đều đặt hết ở phòng để đồ trên lầu hai không bỏ ra.
Bà nội kể chuyện xưa càng kể càng hăng, cuối cùng thấy thời gian không còn sớm, nói thế nào cũng phải bảo Chu Phỉ ở lại: "Lầu hai có rất nhiều phòng, đã đêm hôm khuya khoắt thế rồi, cháu lại quay về thì bất tiện quá."
Chu Phỉ nói chỗ cô ở cách nơi này không xa lắm, đi xe nhiều nhất cũng mới mười lăm phút. Thế nhưng lại không nói lại được bà nội quá nhiệt tình. Ánh mắt của cô nhìn về phía Tạ Yển Xuyên, giống như cầu cứu, nhưng sao Tạ Yển Xuyên có thể nhìn thẳng vào tín hiệu cảnh báo cô phát ra.
Chu Phỉ chỉ có thể kiên trì cự tuyệt lần nữa.
Bà nội còn không chịu, gọi Tạ Yển Xuyên tới: "Đúng thật là đã muộn quá rồi, cháu dẫn Phỉ Nhi lên lầu nghỉ ngơi đi, trong nhà có quần áo sạch để thay, thiếu gì cháu hỗ trợ mua thêm một phần."
Lúc này Tạ Yển Xuyên vẫn luôn đứng bên cạnh không lên tiếng mới mở miệng nói đỡ, nhưng không phải giúp Chu Phỉ, mà là nhìn đồng hồ một cái: "Ngày mai thứ bảy không có tiết, nếu em không có cuộc hẹn quan trọng nào thì ở lại đây trước đi. Chỗ nãy không tiện bắt xe."
Chu Phỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-di-gap-em/2635451/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.