Kỷ Quân Chương vừa về sau hơn mười tiếng bay, cần phải nghỉ ngơi, Cảnh Lê không ở nhà anh lâu, tham quan xong ban công lớn ở cuối hành lang thì xin phép về.
Kỷ Quân Chương không giữ lại, "ừ" một tiếng, rồi nói: "Em đợi chút, tôi có đồ cho em."
Anh nói xong, quay vào phòng một lát, rồi ra ngoài tay cầm một túi quà, đưa cho Cảnh Lê: "Quà cho em."
Cảnh Lê có chút bất ngờ, nhận lấy túi quà rồi hỏi: "Mở ra xem được không?"
"Đương nhiên."
Thế là Cảnh Lê mở quà trước mặt anh.
Món quà là một chiếc trâm cài áo hiệu A, viên đá sapphire xanh lam được khảm ở giữa, bên ngoài đính hai con bướm như sắp bay lên, mặt trâm cài được rải những viên kim cương vụn màu xanh lam, dưới ánh đèn, cả chiếc trâm đều lấp lánh ánh sáng rực rỡ, tinh xảo và đẹp đẽ.
Giá trị của nó đối với Kỷ Quân Chương mà nói, chẳng là gì cả, anh thản nhiên nói: "Lần đầu tiên nhìn thấy, tôi đã cảm thấy nó rất hợp với em."
Vật đẹp, ai cũng thích, Cảnh Lê cũng không ngoại lệ.
Cậu cười: "Em sẽ đeo cẩn thận."
Cậu cất quà, nhìn Kỷ Quân Chương: "Vậy em về trước nhé, anh nghỉ ngơi cho khỏe."
"Về đến nhà thì nhắn cho tôi một tiếng."
"Dạ."
_
Lần nữa gặp lại Kỷ Quân Chương, là hai ngày sau.
Bốn giờ chiều tan học, từ nhà Triệu Vân Tĩnh đi ra, Cảnh Lê nhìn thấy chiếc xe đậu ở cửa, ngẩn người một chút, đi tới, gõ vào cửa sổ.
Giây tiếp theo, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-nghi-huu-hu-moc-dieu-da/5190379/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.