Có Chút Tò Mò
Ngày hôm sau trở về từ Thâm Quyến, Thịnh Mặc nhận được điện thoại của Lâm Gia Nhạc: “Thầy Thịnh, chiều nay anh rảnh không?” Cậu hỏi rất cẩn thận.
Thịnh Mặc biết, hẳn là ông cha kia của cậu tìm đến, anh nhìn thời khóa biểu, buổi chiều còn có hai tiết nữa: “Có, là cha cậu đến tìm sao?”
Lâm Gia Nhạc ừm một tiếng: “Ông ấy nói muốn đến đây thăm tôi, nhưng tôi không muốn để ông ta đến đây, cũng không muốn ông ta biết tôi mở công ty, nên tôi hẹn gặp bên ngoài. Anh có thể đi cùng tôi đến gặp ông ấy được không?”
“Đi, tôi bây giờ đến đón cậu luôn, cậu đang ở nhà phải không? Cậu hẹn gặp mặt ở đâu?” Thịnh Mặc vừa thu dọn đồ đạc, vừa chuẩn bị tìm người dạy thay.
“Ở nhà. Tôi hẹn gã ở quán trà gần nhà ga.” Lâm Gia Nhạc có chút không yên lòng nói. Cậu giờ phút này trong lòng rối bời, mặc dù chú Tư đã gọi điện làm dự phòng trước cho cậu, nhưng cậu vẫn vô cùng bất an. Cậu có một loại dự cảm, cha cậu đến tìm, chắc chắn không phải đơn thuần đến thăm cậu. Nhiều năm như vậy, ông ta đều chẳng đoái hoài gì đến cậu, hai bên cũng không có tình cảm sâu bao nhiêu, bây giờ cậu đã không cần ong ta nuôi nấng và quan tâm, gã tìm đến cậu, quá nửa là tới đòi nợ. Cậu nhớ tới xấp tiền mừng tuổi mình giấu dưới gối bị cướp mất, liền biết người cha chơi bời lêu lổng kia tuyệt đối sẽ không mang tới chuyện tốt gì cho mình.
“Được, cậu ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-co-mot-mai-nha/587342/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.