Nằm trên giường lớn thoải mái ấm áp nhưng Mộ Tư Chân không thể đi vào giấc ngủ,bình thường cô rất dể ngủ nhưng hôm nay đặc biệt khác.Điện thoại rung nhẹ vài cái,cô nhìn đồng hồ trên tủ đầu giường đã hơn 1 giờ sáng,không biết giờ này ai lại gữi tin nhắn cho cô.Cầm lấy điện thoại mở khung chat là từ số lạ,có hai tin nhắn,một tin được gữi vào trưa hôm qua và một tin vừa mới đến.
11:36 "tôi nhớ em"
01:14 "tôi không ngủ được,tôi nhớ em"
Mộ Tư Chân buồn bực ném điện thoại qua bên cạnh, kéo lê thân thể mệt mỏi ngồi dậy đi ra ban công.Cô ngồi trên ghế sofa bên ngoài tận hưởng từng cơn gió thổi qua,để tâm tình thả lỏng một chút.Cô nghĩ đến một người,cảm thấy có chút buồn cười,đêm khuya thanh vắng nữ nhân nghĩ đến người khác. Vậy mà không phải bạn trai mình,cô nghĩ đến Cố Danh Quân mà không phải Quách Hàn.
Cô tựa đầu ra phía sau,mi mắt chớp nhẹ ngước nhìn cảnh đêm bên ngoài,từng chút từng chút kí ức hiện về trong tâm trí cô.
Sau khi rời khỏi buổi liên hoan lừa gạt hôm qua cô rất buồn bực muốn gọi Quách Hàn kể khổ,cô đối với anh không thường xuyên như vậy.Nhưng tâm trạng lúc đó thật sự rất tệ,cô không thể tìm người nhà sợ họ sót con gái,không thể tìm Tô Sâm Ngọc sợ cô ấy hại người vô tội,chỉ có thể tìm bạn trai mà nói.Chỉ là không ngờ cô gọi hai cuộc vẫn không được,tâm trạng lúc ấy chợt bình tĩnh hơn không muốn dựa dẫm vào anh quá nhiều, sợ sẽ gây phiền phức cho anh.Cô tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-chinh-phuc-em/3438736/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.