Du Thành Nghĩa ấn anh ngồi xuống giường, liên tục nói về những chủ đề tích cực để kéo tinh thần anh trở nên phấn chấn, tránh suy nghĩ đến những điều tồi tệ xảy ra khiến bản thân bi thương. Mà có lẽ hắn đã tính sai rồi, người đàn ông này rất tinh ý, cư nhiên phát hiện ra những điều bất thường.
Nhưng những gì hắn nói đều là sự thật, Phong Tình vẫn đang trong ca phẫu thuật nên bác sĩ chưa thể thông báo tình hình như thế nào.
“Cậu nghĩ em ấy sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?”.
Không muốn anh lo lắng vô ích, hắn gật đầu lia lịa rất chắc chắn: “Sẽ không, chúng ta vẫn nên cầu mong tin lành từ bác sĩ”.
Cùng lúc đó Tiêu Trúc cùng bác sĩ đi vào, cậu ngừng lại thở hồng hộc mà nắm tay anh: “Thấy anh vẫn bình an vô sự, em vui lắm”.
“A”. Cổ tay bị đạn bắn trúng đã được băng bó, anh bị đau do tác động của Tiêu Trúc.
Cậu buông anh ra mà luống cuống như ngỗng con lầm lỗi: “A, em xin lỗi, anh không sao chứ?”.
Bác sĩ khám bao quát và tổng thể xong, kiểm tra tinh thần của Thanh Nhân rồi mới dặn dò những điều cần thiết cho bệnh nhân. Anh không bị ảnh hưởng gì đến sức khỏe nhiều. Với một người có thể lực tốt, lại từng là sát thủ thì với vết thương bị đạn xuyên nên dưỡng thương hơn nửa tháng trở lại mới có thể hoạt động bình thường.
Thanh Nhân dứt khoát nói không cần, chiều nay anh sẽ xuất viện và đi đến khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/3504348/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.