Đêm đến thủ đô Hỏa Phong muôn sắc đèn màu náo nhiệt, so với Vĩnh Thành thì nhộn nhịp hơn. Nhưng đối với một người không thích nơi đông người, lại còn rầu rĩ trong lòng như Thanh Nhân thì những nơi như thế này anh xin kiếu từ. Lựa chọn một quán pub nho nhỏ trong con hẻm, vừa yên tĩnh lại còn thoải mái.
Dưới ánh đèn vàng, Thanh Nhân nốc một lượt hai ly rượu. Rất nhanh liền đặt cốc xuống, đòi anh bartender nhanh chống làm thêm hai ly nữa. Anh bartender đổ mồ hôi lạnh, anh ta không ngờ người ngoại quốc rất thích rượu trái cây đến vậy. Nhưng có lẽ anh ta không biết đó chỉ là đối với một mình Thanh Nhân, ở nơi đất khách chân lạ anh không thể uống rượu mạnh được. Mất cảnh giác sẽ gặp nguy hiểm ngay.
Uống rượu chỉ để giải tỏa cục ghen tuông từ sáng đến giờ trong bụng, cơ mà không hiểu sao muốn dập lửa cho cục ghen tắt thì ngược lại càng dâng ngọn lửa phừng phực. Lúc này trông anh rất đáng sợ, đến cả anh bartender đặt ly rượu xuống cũng phải run tay, sợ con mèo lớn này biến thành con hổ đột ngột cào rồi ăn thịt anh ta mất.
Nếu uống vài ly rượu trái cây thì sẽ không có chuyện say khướt được, đằng này một mình Thanh Nhân uống đến muốn sập quán người ta. Không biết bụng dạ nào chứa nổi đống nước nữa, bartender hốt hoảng đến sợ hãi liền nhanh chống đổi ca cho người khác chuồng về.
Anh say đến nổi không biết có người ngồi xuống cạnh mình từ lúc nào. Bartender vừa đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/3489556/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.