Phong Tình ăn nho nhìn qua Hồng Tiểu Ly đang không ngừng run rẩy bên cạnh. Ly rượu trên tay cậu ta bị rung đến văng ra vài giọt.
Không biết có phải vì là người mới hay không mà cậu ta lại sợ hãi việc ở cùng một khách hàng nam như vậy, trong khi đó Phong Tình hoàn toàn không làm gì cậu ta. Đầu cậu ta luôn cúi gầm, ánh mắt nhìn ở góc nghiêng đỏ hoe thấy lệ đọng lại sắp sửa tuôn.
“Này tiểu Ly”.
Xoảng!
Chỉ gọi tên thôi mà cậu ta hốt hoảng làm rơi ly rượu xuống đất, chất lỏng màu vàng tràn lan ra sàn: “A, xin, xin lỗi, tôi sẽ dọn ngay!”.
Nói rồi cậu ta định khom người dùng tay áo mình làm nùi giẻ lau thì bị Phong Tình chặn lại, cậu ấy kéo cậu ta ngồi trên ghế trở lại: “Không cần đâu, để tôi gọi người vào đổi ly khác và dọn dẹp”.
Sau khi nhân viên phục vụ bưng ly mới và dọn dẹp xong, Hồng Tiểu Ly ngồi im re ở một bên, môi mấp máy không dám phát ra tiếng nào, như thể sợ bị phạt.
Phong Tình rót rượu đưa qua cho cậu ta: “Uống đi, nói xem sao anh lại sợ tôi như vậy?”.
Hồng Tiểu Ly không dám chậm chạp, cậu ta liền nhận ly rượu: “Bởi, bởi vì… Ngài là Du thiếu, nên, nên tôi…”.
Du thiếu ở đây là nói đến Du Thành Nghĩa rồi, Phong Tình nhíu mày: “Sao phải sợ chứ?”.
Hồng Tiểu Ly hiểu lầm câu hỏi của Phong Tình, tưởng sẽ bị đánh thì cậu ta đặt ly rượu lên bàn lập tức quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/3386937/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.