Du Thành Nghĩa ở trường học thở dài liên tục, trong lúc học hoàn toàn không tập trung, những bài giảng hoàn toàn không lọt vào tai nên đã giả vờ bị bệnh mà xin vào phòng y tế nằm nghỉ ngơi.
Cả ngày hôm nay chắc nguyên cái thành phố Giang Long này loạn lên hết quá, cứ tưởng địa điểm Phong Tình nói cho chủ tịch Du thì cậu ấy sẽ ở đó chờ ông đến đón. Ai mà ngờ khi đến nơi thì không thấy người đâu, chủ tịch Du không nghĩ chỉ là Phong Tình trốn đi thôi, mà lo đến trường hợp cậu ấy bị kẻ thù bắt cóc liền cho người đi tìm, thực hiện hai phương án.
Du Thành Nghĩa biết Phong Tình không thích học, cậu ấy rất muốn gia nhập tổ chức nhưng vẫn chưa thể xin với chủ tịch Du. Anh ấy rất buồn khi cậu ấy không chịu nghe lời mình, tính cách lại i như trẻ con cho nên thật hết cách để nói.
Những ngày không có Phong Tình đi học cùng, Du Thành Nghĩa cảm thấy mình thật đơn độc. Cứ như thế giới xung quanh mình không còn một bóng người nào, rất quạnh quẽ. Anh ấy không thích hòa đồng cùng các bạn học, bọn họ rất là ồn ào và phiền phức. Lý do họ tiếp cận Du Thành Nghĩa không phải là vì bản thân anh ấy mà chính là mối quan hệ, bởi anh là đại thiếu gia, con trai của chủ tịch Du mà, một ông chủ máu mặt ai cũng kính nể không dám đắc tội. Tiền và quyền lực anh ấy đều có, nó chính là kẹo ngọt để thu hút lũ kiến.
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/3363573/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.