Hai người đối mắt nhau trong lặng thinh, cả hai đều có câu hỏi dành cho đối phương. Nhưng qua một lúc lâu chẳng ai chủ động lên tiếng, giống như khó tìm được câu hỏi nào đúng ý mình để hỏi.
Thanh Nhân mở miệng trước: "Người đó là Phong Thành sao?".
Không biểu lộ cảm xúc gì, Du Thành Nghĩa nhìn thẳng vào mắt anh như suy nghĩ gì đó, nhếch mép: "Sao anh biết? Anh điều tra tìm hiểu từng thành viên trong tổ chức sao?".
Anh cười nhạt: "Tổ chức của cậu quá nổi tiếng ai mà không biết chứ? Vả lại chẳng phải cậu đã mời tôi tham gia tổ chức, trở thành một thành viên trong tổ chức sao? Nếu thế thì mắc gì nội bộ tôi không được phép biết?".
"Haha!". Đột nhiên hắn cười lên, túm lấy bả vai anh: "Anh chấp nhận trở thành người của Ngũ Hoa Xà sao? Tốt lắm!".
Hình như hắn đã ngưng sốt, lực nắm của hắn khiến Thanh Nhân đau điến. Tên điên này hẳn đã mong chờ ngày anh đồng ý từ lâu, không biết vì lý do gì mà hắn lại muốn anh gia nhập tổ chức Ngũ Hoa Xà. Trong khi đó trong tổ chức có rất nhiều nhân tài, anh chẳng có bất cứ cái gì để hắn tiếp cận, chẳng có gì đặc biệt để hắn lợi dụng.
Nhìn nét điên rồ trên gương mặt hắn, anh nhíu mày cười lạnh: "Đã là các anh em trong hội với nhau, cậu có thể cho tôi nhìn thấy gương mặt thật của Phong Thành được chứ?".
Buông anh ra, Du Thành Nghĩa ôm mặt cười phá lên, người bình thường tâm lý yếu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/2949149/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.