18
"Tôi chỉ là rời đi, nhưng tôi đâu phải mất trí."
Tôi lạnh lùng nhìn cô ấy.
"Lúc tôi và anh ở bên nhau, cô từng chặn tôi ở nhà vệ sinh nữ, lời nói lúc đó, có còn nhớ rõ không?"
"Mày nói xem - - Ngu Minh, mày tốn bao nhiêu tiền cho Dương Cảnh Chi rồi."
Từ Vãn Tinh kinh hoảng không thôi: "Tôi, tôi không nhớ gì hết..."
"Về sau có người gọi Dương Cảnh Chi là con vịt, cái tên này cũng là cô đặt mà, nhớ không?
"Không, không có, cô đừng đổ oan cho tôi."
"Tôi tuy không hiểu giới showbiz, nếu như có tin đại minh tinh đã từng bạo kuwjc ngôn từ với bạn cùng lớp, fan sẽ nghĩ như thế nào nhỉ?"
"Ngu Minh! "Từ Vãn Tinh cất cao giọng," Bây giờ cô đang bịa đặt cái gì vậy!"
"Vậy muốn tôi tìm mấy người bạn học đến làm chứng sao?"
Trong phút chốc cô ta hạ mình.
"Cầu xin cô Ngu Minh, cô muốn bao nhiêu tiền tôi đều có thể cho cô, đừng nắhc lại chuyện cũ nữa? Cũng đừng nói cho Cảnh Chi, tôi khi đó tuổi trẻ không hiểu chuyện tổn thương anh, nhưng tôi hiện tại thật sự thích anh, tôi có thể bù đắp."
"Đến bây giờ cô vẫn nghĩ cô chỉ đơn giản chỉ làm tổn thương anh thôi sao?"
Tôi bất đắc dĩ lắc đầu.
"Từ Vãn Tinh, cô cũng làm tổn thương tôi."
"Vậy thì tôi xin lỗi cô."
Cô ta hoảng loạn không thôi, "Cầu xin Ngu Minh, đừng nói cho Cảnh Chi, đừng phá hư hình tượng của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mua-mot-nguoi-ban-trai/3123223/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.