Cuối năm thật sự bận quá, không chỉ có Thư Trừng vội, Lê Dữ càng thêm vội túi bụi.
Lịch trình cuối năm đột nhiên tăng nhiều, Lê Dữ bay tới bay lui khắp nơi, gần như không cách nào gặp mặt Thư Trừng.
Vì thế mỗi lần gọi điện thoại trong lòng trừ bỏ oán niệm vẫn là oán niệm.
“Chúc mừng anh ngày hôm qua đạt được giải thưởng được yêu thích.” Thư Trừng cười chúc mừng anh.
Lê Dữ lập tức hỏi: “Ngày hôm qua em xem phát sóng trực tiếp?”
“Ừm, xem cùng với mẹ em, xảy ra chuyện gì thế?” Thư Trừng nghi hoặc hỏi một câu.
“Vậy ngày hôm qua anh có đẹp trai không?” Lòng hiếu kỳ của Lê Dữ bỗng chốc tăng lên, chờ mong mà hỏi Thư Trừng.
Thư Trừng hồi tưởng một chút, ngày hôm qua Lê Dữ mặc đồ vest màu đen, tóc chải vuốt ngược, thoạt nhìn vừa thành thục lại thân sĩ.
“Tạo hình rất đẹp, em nhìn thấy fans của anh đều kích động vô cùng, khẳng định rất thích.” Thư Trừng trả lời.
“Vậy còn em? Ngươi thích không?” Lê Dữ chưa từ bỏ ý định mà tiếp tục hỏi.
“Ngày thường cách ăn mặc của anh đều tương đối đơn giản, em đã quen rồi. Đột nhiên nhìn thấy anh mặc đồ vest, giống như có cảm giác thực không giống nhau.” Thư Trừng nhẹ giọng nói.
Thật giống như một người rất bình dị gần gũi đột nhiên trở nên rực rỡ lóa mắt lại cao cao tại thượng.
Nhưng mà, lại cảm thấy rất có cảm giác mới mẻ.
Tựa như các fans nói, mặc đồ vest thật sự quá đẹp trai, vừa cấm dục lại rụt rè, độc nhất vô nhị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mot-chut-cung-khong-dang-yeu/1710528/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.