Giờ phút này trên hành lang im ắng, trừ bỏ hai người Thư Trừng, không còn bóng của ai.
Thư Trừng nở nụ cười: “Tôi nhìn thấy ở trên mạng.”
Lê Dữ đi tới phía trước cong người, chớp chớp đôi mắt hỏi: “Là tìm kiếm riêng sao?”
Khoảng cách giữa hai người xích lại gần, Thư Trừng thậm chí có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt trên người Lê Dữ, mà ánh mắt kia cũng mang theo nhiệt độ nóng rực, trực tiếp lan tràn đến trên người Thư Trừng.
“Không phải.” Thư Trừng không dấu vết mà lui ra sau một bước, cô thanh thanh giọng nói, “Bộ phim này bây giờ ở trên mạng rất hot, cho nên rất dễ dàng nhìn thấy.”
Lê Dữ đứng thẳng, đáy mắt xẹt qua một tia mất mát, nhưng ngay sau đó lại nâng lên gương mặt tươi cười: “Tôi còn không biết tên của chị đó, chị à chị tên gì vậy?”
“Thư Trừng.”
“Chanh trong quả cam sao?”
“Trừng trong trong suốt.”
(*) Tên của Trừng tỷ là chữ 澄 , Dữ ca hiểu lầm là chữ Chanh 橙 . Hai chữ này đều có cách phát âm giống nhau là /chéng/.
“Tên rất êm tai.” Lê Dữ cong môi nói.
“Tên của anh cũng rất êm tai.” Thư Trừng lập tức khen tặng một câu.
Ánh mắt của Lê Dữ nhìn về phía sách trong tay Thư Trừng, “Chị à chị là giảng viên ở nơi này?”
Thư Trừng cầm sách cho anh xem, “Ừ, dạy cái này.”
“Nguyên lý cơ bản khái luận (*) của chủ nghĩa Mác ……” Lê Dữ đọc tên sách một lần.
(*) Khái luận (概论): Lời nói bao quát các ý nghĩa của một vấn đề, một cuốn sách. (Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mot-chut-cung-khong-dang-yeu/1710502/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.