Nghê San mắt ửng đỏ nói: “Doanh Doanh, cảm ơn cậu đã giúp mình ra mặt …”Quan Doanh: “Cảm ơn cái gì? Mình là do không thể nhìn nổi họ bắt nạt cậu nữa, San San, việc cậu làm rõ ràng là việc tốt còn phải chịu ủy khuất, vậy mà có một số người vẫn nhằm vào cậu hắt nước bẩn!”Nghê San âm thầm lau khóe mắt, thấp giọng nói: “Ngài Cố hành động như thế này tớ có thể hiểu, Niệm Niệm chắc chắn là không chịu nổi việc tớ và Cảnh Thâm kết hôn nên mới chơi trò mất tích, kể ra tớ cũng có một phần trách nhiệm, anh ấy trút giận lên tôi cũng là lẽ thường tình.”Quan Doanh tức tối: “Cô ta không cách nào chấp nhận việc cậu với tổng giám đốc Lục kết hôn chơi trò mất tích thì liên quan gì đến cậu? San San! Cậu đừng có lần nào cũng nhận hết lỗi lầm về phía mình được không?”Nghê San cắn môi, khuôn mặt đầy vẻ tự trách: “Là lỗi của tớ, nếu như tớ không yêu Cảnh Thâm thì sẽ không hại cô ấy đau lòng, càng không có nhiều chuyện xảy ra phía sau như vậy …”“San San! Sao cậu lại nghĩ như vậy?” Quan Doanh tức giận nói: “Ban đầu là cậu với tổng giám đốc Lục hai người rất tốt! Là cô ta cứ nhất quyết chen chân vào! Bây giờ nhìn thấy tổng giám đốc Lục đối với cậu tình thâm không thay đổi cô ta lại cố tình gây sự, rõ ràng là không muốn cậu sống tốt mà!”Nghê San lắc lắc đầu: “Niệm Niệm cô ấy không phải người như vậy, có lẽ cô ấy chỉ hi vọng Cảnh Thâm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2897054/chuong-24.html