Suy cho cùng, cô ấy cũng chỉ là một người bình thường, cô vẫn là không thể tránh khỏi không cam lòng khi đối mặt với sinh tử. Thật đáng tiếc, bất luận cô có kháng cự như nào đi nữa, cũng không làm chủ được, giống như ban đầu thế giới bị người hại chết, cũng như cô không hiểu sao lại xuyên vào cuốn sách này.
Điện thoại lại reo lên.
Lần này, đó là một tin nhắn của Bạc Nguyên Triệt gửi từ WeChat.
“Khi nào cô quay về? Buổi tối cô thích ăn món gì?”
Đơn giản chỉ từ những dòng chữ trên máy tính bảng mà có thể cảm nhận được sự phấn khích ở phía bên kia màn hình, ví như một chú chó đang đợi chủ về nhà, đuôi của nó có thể vẫy nhanh như một cánh quạt.
Thu Thanh Duy rất muốn cười nhưng lại thấy bản thân cười không nổi. Cô tắt điện thoại, lại lần nữa nhìn về phía chân trời xa xăm kia.
Cô muốn ở một mình một lúc.
Bầu trời cũng tối dần.
Không biết đã qua bao lâu, chợt sau lưng vang lên tiếng động cơ từ xa đến gần.
Khi hai bóng đèn xe chiếu tới, Thu Thanh Duy quay đầu lại. Liền nhìn thấy Hạ Minh, tên đã bị cảnh báo trước đó như âm hồn bất tán giờ lại xuất hiện ở đây.
Cô hiện tại khó chịu liền thô lỗ nói: “Tôi đã nói qua với anh rồi mà, đừng xuất hiện trước mặt tôi. Hạ thiếu gia à, anh nghe không hiểu tiếng người hả?”
Sống hai mấy năm nay, Hạ Minh lần đầu gặp được người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2896925/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.