Tô Ngạn tức giận bật cười: “Tôi tọc mạch? Cả ngày không nhận tin nhắn, lại ở đây say xỉn! Nhìn vào gương mặt cậu xem, xem bản thân mình hiện giờ có giống con ma men không?”.
Bạc Nguyên Triệt không chút lay động, thấy không lấy được chai rượu, dứt khoát cầm lấy một chai khác, mở nắp ngửa đầu lên uống.
Mọi người ai nấy đều bực bội khi anh trở thành thế này.
Tô Ngạn nghiến răng, thật sự chán ngấy bộ dạng này rồi, anh trở nên mất bình tĩnh, trực tiếp vươn tay hất toàn bộ bàn rượu xuống đất.
Trong âm thanh vỡ vụn, cảm xúc trong mắt Bạch Nguyên Triệt cũng vỡ vụn theo, anh đập chai rượu xuống đất, mắt đỏ hoe rống lên: “Vậy cậu muốn tôi phải làm sao? Nói đi! Tôi phải làm gì để Tiểu Duy quay trở lại đây?!”.
Tô Ngạn cũng thét lên: “Tôi không biết! Tôi muốn tìm cô ấy để rồi tôi sẽ đưa cô ấy tới trước mặt cậu ngay lập tức, để cho cô ấy xem bộ dạng ngu ngốc bây giờ của cậu!”
“Vậy cậu đưa cô ấy đến đây đi … đưa đến đây đi …” Bạc Nguyên Triệt nói, đôi mắt ướŧ áŧ, anh xoa xoa chóp mũi đau nhức và giọng nói theo đó cũng trở nên nức nở: “Đáng lẽ ngày hôm đó tôi không đi đến cái buổi biểu diễn đó, nếu tôi ở nhà, tôi đã có thể sớm biết cô ấy đã đi, và có lẽ tôi đã có thể đón cô ấy trở lại …”
“Anh Nguyên Triệt, anh đừng nói nữa …” Đôi mắt của Quý Ninh cũng đỏ lên: “Chị Duy nên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2896906/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.