Bỏ mặc người trợ lý đang lo lắng cùng với Tô Ngạn sắc mặt đang tái mét, anh vẫn cố chấp dùng sự phóng đãng nhằm che đậy trái tim tan vỡ của mình.
Tại sao không nói lời tạm biệt?
Cho dù là việc kinh thiên động địa thì cũng không đến mức mãi mãi cắt đứt liên lạc như vậy …
Hay là …
Trong lòng cô, anh căn bản không hề quan trọng, anh chính là vật tồn tại để bị vứt bỏ … Loạng choạng bước lên sân khấu, hai mắt của anh đã trở nên đỏ hoe.
Vô số cảm xúc va chạm trong l*иg ngực, anh vừa buồn vừa tức giận, nhưng dù thế nào cũng không hận được. Đó là người anh đã yêu trong vô thức, sao có thể hận được.
DJ đang cầm mic hát thì bỗng giật mình khi thấy một người khách say rượu đi tới. Sau đó, micro đã bị lấy mất, anh ta vội vàng gọi bảo vệ đến đuổi người đi. Nhưng chỉ mới hát được câu đầu tiên, Bạc Nguyên Triệt đã cảm thấy choáng váng và khó trụ lại.
Tiếng hát này là …?!
“Bạc Nguyên Triệt!”
“Trời ơi! Đó là Bạc Nguyên Triệt sao?”
“Ahhh! Đó là idol! Chắc chắn là idol đó!”
“Tôi thật may mắn quá đi, được xem buổi biểu diễn trực tiếp miễn phí của thần tượng tại quán bar!”
Dưới sân khấu náo động hẳn lên, những người vốn có mặt tại quầy bar cũng vội vàng chạy tới khi nghe thấy động tĩnh.
Tuy nhiên, người có mặt trên sân khấu vẫn không hề lay chuyển, anh cầm micro giống như tự tạo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2896904/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.