Chương trước
Chương sau
Trên tàu du lịch, Lục Cảnh Thâm vì muốn cô ấy và Thu Thanh Duy đổi lại với nhau, không màng hậu quả muốn đưa cô vào chỗ chết nhưng Bạc Nguyên Triệt không chút do dự nhảy theo sau khi Thu Thanh Duy rơi xuống biển.

Thật là một sự tương phản hoàn toàn!

Nó giống như một cây gậy nặng đã hoàn toàn đánh gục khiến cô ấy tỉnh táo.

Bất luận khi Lục Cảnh Thâm yêu cô ấy hay khi Lục Cảnh Thâm không yêu cô ấy, anh ta vẫn luôn chiếm vị trí quan trọng trong mối quan hệ này. Anh ta chưa từng quan tâm  đến cảm xúc của cô ấy, chưa từng tôn trọng cô ấy.

Người đàn ông này, anh ta tự phụ và ích kỷ, anh ta đổ tất cả lỗi cho người khác và không bao giờ suy nghĩ mình đã làm sai những gì.

Nghê San thật đáng ghét khi lừa gạt sự tín nhiệm của cô ấy, theo dõi cô ấy nhưng Lục Cảnh Thâm chẳng lẽ lại không sai sao? Cô ấy giải thích đi giải thích lại nhưng anh ta lại không muốn nghe, cũng không muốn tin, không phải vì anh ta quá tin tưởng Nghê San, mà vì sự kiêu ngạo của anh ta, không nghĩ rằng bản thân lại bị một người phụ nữ nhỏ nhắn chơi đùa.

Sau này, Thu Thanh Duy đã đưa bằng chứng ra trước mặt anh ta và anh ta không thể không đối mặt với tất cả, vì vậy anh ta đổ lỗi cho Nghê San, buộc tội ả ta là đáng khinh và đáng ghét, là Nghê San gây ra tất cả bi kịch.

Nhưng bản thân anh ta thì sao?

Anh ta không phải là thủ phạm đằng sau tất cả những điều này hay sao?

Anh ta chưa từng thừa nhận.

Khả năng giữ chân của anh ta, có vẻ khiêm tốn, nhưng thực sự tính toán kỹ lưỡng từng bước một. Anh ta không hỏi cô ấy cảm thấy thế nào, anh ta chỉ muốn cô ấy thay đổi quyết định.

Nếu cô ấy không nhìn thấy sự dịu dàng thầm lặng của Cố Trì từ góc nhìn của Thu Thanh Duy, sự chân thành thuần khiết nhất của Bạc Nguyên Triệt và sự tôn trọng của họ, có lẽ không chừng cô đã bị cảm động trước những gì Lục Cảnh Thâm làm.

Những khoảnh khắc anh ta bóp cổ cô, cô ấy cuối cùng cũng nhìn rõ, bản thân đã yêu phải tên cặn bã như thế nào.

Cố Trì vẫn chưa biết người trong thân xác này đã hoán đổi lại rồi, nhìn thấy cô ấy lơ đễnh, chắc hẳn vẫn còn thấy sợ hãi vì những chuyện đã xảy ra trước kia.

Sau đó anh nói với vẻ nhẹ nhõm: "Em đừng lo, Lục Cảnh Thâm đã bị cảnh sát bắt lại rồi. Gần đây, Thu thị thường xuyên xảy ra chuyện. Thư ký Chu và anh vừa mới tìm ra nguyên nhân, là Lục Cảnh Thâm cùng với Vạn Hồng Đức hợp tác trong ngoài động tay động chân muốn lật đổ Thu thị, tự mình nuốt hết lợi nhuận, với tội này, cùng với một số tội danh cắt giảm giám sát, bắt cóc, bỏ tù và cố ý gϊếŧ người, cả đời này anh ta sẽ không bao giờ có thể bước ra khỏi nhà tù một lần nữa, bây giờ em có thể hoàn toàn yên tâm được rồi. "

“Lật đổ Thu thị? “ Thu Niệm sững sờ.

Cố Trì giải thích với cô: “Lục thị sắp phá sản, Vạn Hồng Đức không phục em, anh không thấy ngạc nhiên khi họ làm như thế. Trong chuyện này, chắc cũng vì nguyên nhân muốn giành lại Niệm Niệm, anh ta cho rằng mất Thu thị làm chỗ dựa, Niệm Niệm chỉ có thể dựa vào anh ta cả đời, thật là nực cười!”

Thu Thị là công trình của gia tộc họ Thu trải qua nhiều thế hệ, nó là mong muốn cuối cùng của cha cô để lại. Lục Cảnh Thâm lại muốn phá hủy nó?!

Thu Niệm đột nhiên ngẩng đầu lên và cười, vừa cười nước mắt lăn dài trên khuôn mặt.

Thật là một tên cặn bã …

Cố Trì bị dọa sợ, tay đưa khăn, trong lòng có chút bất lực, chẳng lẽ cô ấy đã nghe được cuộc nói chuyện của anh với cảnh sát trong lúc hôn mê và biết rằng suốt một đêm vẫn chưa tìm thấy Bạc Nguyên Triệt?

"Em... đừng khóc..." Anh nuốt nước bọt, rất khó có thể cho cô một lời bảo đảm, dù sao rơi xuống biển lâu như vậy, cho dù tìm thấy được cũng chưa chắc còn sống. Chỉ đành cứng rắn an ủi cô ấy, "Các nhân viên cứu hộ vẫn đang tìm kiếm và cứu hộ, sẽ không từ bỏ việc tìm kiếm Bạc Nguyên Triệt."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.