Kết quả, cô đột nhiên nghe được anh nói ra một câu: "Em muốn chứng minh không?"
"Cái gì?"
Cô bối rối nhìn anh, ngay sau đó, vai bị giữ chặt, ánh mắt nhìn thẳng vào một đôi mắt cực kỳ nóng bỏng, trong mắt viết chữ "muốn hôn" rất rõ.
Trái tim cô đập loạn nhịp, cô hơi căng thẳng.
Bạc Nguyên Triệt lại gần hơn, hơi thở của anh phả vào mặt cô, nóng rực, giọng nói trở nên trầm thấp, có chút khàn khàn: "Anh muốn chứng minh, có được không?"
Loại chuyện như thế này còn cần phải hỏi sao?
Thu Thanh Duy không nói gì, nhắm mắt lại, biểu thị sự đồng ý.
Ngay sau đó, môi cô nóng bừng, bị nụ hôn vụng về nhưng lại rất mãnh liệt cướp đi toàn bộ dưỡng khí, cũng lấy đi tất cả bình tĩnh.
Như bản năng.
Cô vòng tay qua cổ anh và đáp lại.
Được khích lệ, khóe môi Bạc Nguyên Triệt nhếch lên, anh vươn tay ôm eo cô, cúi đầu hôn sâu hơn.
Một nụ hôn, chứa đựng tất cả tình cảm của anh.
Người làm rung động trái tim anh chưa bao giờ là thiên kim nhà giàu của nhà họ Thu không rành thế sự, mà là Thu Thanh Duy người đứng trên đỉnh núi tràn đầy sự tự tin.
Cô là người phụ nữ anh yêu sâu đậm, không liên quan gì đến vẻ ngoài hay thân phận mà chỉ vì cô đơn giản là cô, là người mà từ trước tới nay anh luôn dõi theo...
Nụ hôn dài kết thúc.
Bạc Nguyên Triệt ôm mặt cô, thân mật áp trán vào trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2860667/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.