Sợ Tô Đào không nhìn thấy mình, Lôi Hành bảo Hỏa Xà đang lái xe mở nhạc thật to, khiến cả đoàn xe xung quanh đều phải mở cửa sổ nhìn.
Hứa Thường ngồi ở ghế sau ho khan hai tiếng: "Đội trưởng Lôi, hơi phô trương rồi đấy."
Lôi Hành đắc ý: "Phải vậy chứ."
Không phô trương thì làm sao Tô Đào nhìn thấy anh được? Lúc này Tô Đào muốn không chú ý đến bọn họ cũng không được, tiếng nhạc sôi động như muốn biến cả con đường này thành sàn diễn.
Trần Dương luôn ở bên Mã Đại Pháo là người kích động nhất, thò đầu ra ngoài cửa sổ, gọi với Lôi Hành:
"Anh Lôi."
Lôi Hành liền thò nửa người ra ngoài cửa sổ huýt sáo vẫy tay với bọn họ, ra hiệu bảo họ lái nhanh lên.
Sau đó bảo Hỏa Xà lái chậm lại, nghĩ lát nữa gặp được Tô Đào có thể nói vài câu.
Tuy nhiên, người lái xe bên Tô Đào là Sầm Thiên Kiêu, anh ta liếc mắt nhìn Thời lão đại, rất khôn ngoan lựa chọn giữ nguyên tốc độ, coi như không hiểu ám hiệu của Lôi Hành.
Hỏa Xà liền "chậc" một tiếng: "Người lái xe của bọn họ là người của Thời Tử Tấn"
Lôi Hành liền khó chịu: "Vượt lên trước bọn họ, hôm nay tôi nhất định phải nói chuyện với Tô Đào vài câu, anh ta còn có thể ngăn cản được hay sao."
Hỏa Xà liền "vâng" một tiếng rồi đánh lái, vừa giảm tốc độ, vừa chuyển làn chặn trước mặt bọn họ.
Sầm Thiên Kiêu bị chặn nên nổi lên tâm lý phản nghịch, cũng chuyển làn tránh đi.
Hai đoàn xe cứ như rắn vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847744/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.