Tô Đào bị nó dọa cho sợ, chạy đến tìm Thời Tử Tấn:
"Nó nói nó thích ăn zombie??"
Trong không gian cái gì ăn cũng có, chỉ là không có zombie! Cô nuôi phải một con chim ăn zombie sao.
Thời Tử Tấn đang họp từ xa, nhìn thấy cô liền tắt tiếng, dịu dàng nói:
"Em nói với Sầm Thiên Kiêu một tiếng, để anh ta lúc dừng xe giữa đường bắt một con đến."
Sầm Thiên Kiêu thật sự bắt được một con đã chết cứng, xách đến từ xa đã ngửi thấy mùi hôi thối.
Tô Đào nín thở thả Linh Vũ ra khỏi l*иg, đương nhiên vẫn dắt dây.
Sầm Thiên Kiêu liền hơi ghét bỏ nó: "Nó có bị hôi miệng không vậy, sau này nói chuyện với nó phải đứng xa xa một chút."
Linh Vũ nghe hiểu, quay đầu lại: "Anh mới hôi anh mới hôi!"
"Còn cãi lại nữa, nói anh hôi là anh hôi."
Linh Vũ phun ra một hơi không để ý đến anh ta, đợi ăn no xong vậy mà lại tự động bay về l*иg.
Tô Đào suy nghĩ một chút, lấy một quả dâu tây trắng từ trong không gian ra cho nó làm phần thưởng.
Linh Vũ chưa từng thấy thứ này, nhưng mùi hương nói cho nó biết, là đồ ăn ngon.
Nó há miệng ngậm lấy, vừa ăn một miếng liền vội vàng nuốt chửng.
"Ngon không?" Tô Đào cười tủm tỉm hỏi nó.
Linh Vũ: "Cho thêm một quả cho thêm một quả."
"Hết rồi, đừng được tấc muốn thước."
"Dạy ta dạy ta."
Tô Đào chưa kịp phản ứng: "Dạy ngươi cái gì?"
Thời Tử Tấn ở bên cạnh nhắc nhở: "Nó muốn biết cái này gọi là gì."
"Ồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847743/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.