Điều khiến anh kiêng dè nhất là, trong nhóm cướp này có một "sứ giả bệnh dịch", có thể trong thời gian ngắn truyền bá bệnh truyền nhiễm có tỷ lệ tử vong cực cao.
Quân tiên phong suýt nữa đã toàn quân bị tiêu diệt vì bệnh truyền nhiễm.
Nhưng vẫn có không ít anh em chết trong tay nhóm cướp này.
Anh nổi giận, trực tiếp đối mặt với những người này.
Khi từ trong biển máu leo ra, những người này đều trở thành đối tượng mà anh "kế thừa".
Sự nguy hiểm trong đó, không ai biết.
Tô Đào tuy không biết anh đã trải qua những gì, nhưng nghe những lời này khiến cô lạnh người.
Cô không dám hỏi thêm về những gì anh đã trải qua trên đường đi, chỉ có thể ôm chặt anh, im lặng không nói.
Cô không khỏi nghĩ ngợi miên man.
Vì lần này anh không sao, có phải đã tránh được "dự đoán" của cô? Hay là nguy hiểm đó căn bản vẫn chưa đến?
Nghĩ vậy, cô không khỏi siết chặt cánh tay.
Thời Tử Tấn cũng ôm cô chặt hơn, có thể cảm nhận được nhịp tim của nhau.
Một lúc lâu sau anh mới đột nhiên nói:
"Lần này em đi hội nghị liên minh, anh đi cùng em."
Tô Đào ngẩn ra, trong lòng rất vui, nhưng lý trí khiến cô hỏi:
"Anh không cần canh giữ Đông Dương sao? Anh biết Cốt Dực sẽ đến Đông Dương trong thời gian tới mà?"
Thời Tử Tấn nghiêm túc nói: "Anh biết, nhưng gần đây trên đường không yên ổn, càng ngày càng nhiều người không có đường sống mà đi làm cướp, trong đó không ít dị năng giả mạnh, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847697/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.