Nhiệt độ tháng Tám lại leo lên một đỉnh cao mới.
Tô Đào ngồi trong xe không có điều hòa, chỉ cảm thấy đầu nóng bức, mở cửa sổ hóng gió mát mới dễ chịu hơn một chút.
Đến Đào Dương, về phòng mình, Tô Đào gọi Giang Dữ ra:
"Ở đây tạm thời tôi không còn phòng trống, mấy ngày nay cậu chịu khó ở phòng sách nhé."
Giang Dữ không hề để ý, ngược lại còn thấy phòng sách này tốt hơn nhiều so với ký túc xá tập thể trong quân đội, có cửa sổ lớn, ánh nắng chan hòa, lại không nóng.
Mèo Tuyết đang nằm ngủ thấy người lạ, chậm rãi đi tới ngửi ngửi Giang Dữ, có lẽ thấy không nguy hiểm không thù địch, liền quay người tìm chỗ nằm xuống tiếp tục ngủ.
Bạch Chi Ma cũng tò mò nhảy lên bàn ăn, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm Giang Dữ.
Giang Dữ lạnh lùng không hề quan tâm đến hai đứa nhỏ lông lá.
"Cậu dọn đồ đi, tôi sang phòng bên cạnh một lát, sẽ quay lại ngay."
Cô muốn hỏi dì Ngô ở phòng bên cạnh tầng hai, xem có tiện chuyển lên tầng cao hơn không.
Cô muốn để Giang Dữ ở bên cạnh, có chuyện gì có thể gọi cậu ta ngay.
Còn việc ở chung, Tô Đào thật sự không nghĩ đến, dù sao Giang Dữ cũng là con trai, ở chung không tiện.
Đương nhiên, Phương Tri không tính.
Phương Tri trong lòng cô vẫn là một đứa trẻ.
Chỉ là cô vừa bước vào phòng dì Ngô, thì Lâm Phương Tri vừa học vừa làm việc xong đã quay về.
Nhìn thấy Giang Dữ xa lạ, trạc tuổi mình, lập tức nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847524/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.