Bùi Đông chỉ vào hồ sơ của Thịnh Vu Thanh nói:
"Đứa nhỏ này khá tốt, lanh lợi, dị năng mới thức tỉnh cách đây không lâu, gọi là "điều khiển", có thể điều khiển 1-2 dị năng giả hệ phi tinh thần trong thời gian ngắn, tính ứng dụng khá cao."
Tô Đào xua tay: "Không, tuy tôi không hiểu các chiến lược trên chiến trường của mọi người, nhưng cũng hiểu, với dị năng của Thịnh Vu Thanh, khi gặp phải trận chiến lớn, nếu có thể điều khiển được thủ lĩnh của đối phương, mọi người sẽ giành được chiến thắng tuyệt đối."
Bùi Đông gật đầu: "Cô nói đúng, hơn nữa nếu dị năng của đứa nhỏ này tiến hóa, có lẽ không chỉ có thể điều khiển con người, mà cả zombie cũng nên."
Tô Đào kinh hãi: "Vậy mà chị còn phê duyệt đơn xin của cô bé, cô bé không ở lại quân đội đúng là lãng phí nhân tài."
Bùi Đông nói: "Chính vì cô bé có đủ tiềm năng, nên tôi mới phê duyệt, cô nghĩ tôi sẽ cho phép một dị năng giả bất tài ở bên cạnh cô sao? Hơn nữa bản thân cô bé cũng rất muốn đi theo cô."
Tô Đào một lần nữa kiên quyết từ chối, giọng nói nghiêm túc:
"Chị Bùi, tôi không thường xuyên ra khỏi khu vực quản lý của mình, bình thường đều rất an toàn, so với tôi, người dân Đông Dương càng cần một dị năng giả mạnh mẽ và có tiềm năng, môi hở răng lạnh, chỉ khi Đông Dương vững mạnh, Đào Dương mới có thể duy trì hòa bình và yên tĩnh như hiện tại, tôi không thể ích kỷ như vậy."
Bùi Đông nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847522/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.