Lời còn chưa dứt, Lâm Phương Tri đột nhiên "á" một tiếng, viên tinh hạch vừa nhét vào tay cậu, lập tức phát ra ánh sáng chói mắt, ánh sáng tứ phía nhanh chóng hội tụ thành một luồng, chui vào cơ thể Lâm Phương Tri.
Cảnh tượng này khiến mọi người đều ngây người.
Đợi mọi người phản ứng lại, viên tinh hạch đã mất đi ánh sáng, vỡ vụn giữa không trung, biến mất không thấy đâu nữa.
Lâm Phương Tri chân mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất, trên mặt dần dần lộ ra vẻ sợ hãi:
"Xin lỗi, Đào, xin lỗi... tôi, tôi lỡ... ăn nó rồi."
Tô Đào há hốc mồm.
Thời Tử Tấn mở to mắt, vô cùng kinh ngạc.
Thẩm Vấn Trình dù bị cận thị nặng, cũng nhìn thấy ánh sáng chói mắt đó, lập tức nhảy dựng lên, bước nhanh đến bên cạnh Lâm Phương Tri xem xét:
"Thật sự là tiến hóa rồi, vận may của cậu đúng là, xác suất tiến hóa một phần vạn vậy mà lại để cậu gặp được, nhanh xem dị năng của cậu đã tiến hóa những mặt nào."
Lâm Phương Tri căn bản không nghe lọt tai lời anh ta nói, chỉ đáng thương nhìn Tô Đào, ánh mắt cầu xin tha thứ.
Cậu biết Tô Đào rất quý trọng tinh hạch.
Kết quả lại bị cậu vô tình "ăn" mất.
Cậu có lỗi với cô.
Tô Đào thấy dáng vẻ đáng thương của cậu, vội vàng ngồi xổm xuống v**t v* đầu và mặt cậu an ủi:
"Không sao đâu, đừng tự trách, đây là chuyện tốt, đừng nói một viên, hai viên ba viên tôi cũng bằng lòng cho cậu "ăn", được rồi được rồi."
Thời Tử Tấn hít một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847493/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.