Tô Đào có chút khó hiểu.
Thời Tử Tấn bảo tài xế dừng xe, xuống xe mở cửa cho Tô Đào:
"Xuống xe đi, chắc là nó muốn dẫn em đi xem bảo bối nó chôn."
Tô Đào lúc này mới nhớ ra, dị năng giả quay ngược thời gian có nói Hắc Chi Ma chôn đồ, còn tè lên trên. ... Được rồi, đầu óc toàn nghĩ đến tìm mèo, vậy mà quên mất chuyện này.
Một nhóm người quanh co khúc khuỷu đến chỗ nó chôn đồ.
Hắc Chi Ma ngửi trái ngửi phải, tìm được vị trí chính xác, bốn móng vuốt nhỏ nhanh chóng bới đất.
Nó chôn cũng khá sâu, mất rất nhiều công sức, Tô Đào cuối cùng cũng thấy một viên tinh hạch trong suốt trong đống đất.
Cô ngẩn người, nhặt lên phủi đất, thật sự là tinh hạch.
Thẩm Vấn Trình không đeo kính nheo mắt nửa ngày mới nhìn rõ, kinh ngạc nói:
"Nhóc con này cũng khá tinh ranh, vậy mà lại giấu ở chỗ này."
Viên tinh hạch này hẳn là của anh ta đưa cho Hùng Thái.
Sau đó lại không biết sao bị nhóc con ngoạm đi giấu rồi.
Nói xong anh ta quay đầu xin lỗi Tô Đào:
"Tô tiểu thư, nói đến chuyện này tôi cũng phải chịu một phần trách nhiệm, tôi từng sống chung với Hùng Thái một thời gian, tối hai ba ngày trước, Hùng Thái mang con mèo đen nhỏ bắt được về nhà, lúc đó tôi đã khuyên Hùng Thái, con mèo này có chủ, nhưng hắn ta không nghe, lúc đó tôi tự thân khó bảo toàn, nên cũng không khuyên nhiều, ai ngờ con mèo là của cô, thật sự xin lỗi."
Tô Đào xua tay:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847492/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.