🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời Tử Tấn nghiêm túc: "Tôi không nghĩ nhiều, không cần giải thích."

Tô Đào thầm nghĩ, vậy vừa rồi là ánh mắt gì, rõ ràng là đang chất vấn! Lôi Hành nghe bên kia hồi lâu không có tiếng động, gọi: "Bà chủ Tô?"

"Tôi đây."

Tô Đào không nói chuyện mình bị thương, chỉ nói vô tình trì hoãn, bảo anh ta nghỉ ngơi một đêm ở nhà khách Đông Dương, sáng mai lại đến Đào Dương.

Lôi Hành cũng không thực sự để tâm: "Vậy thì mai gặp bà chủ Tô, chỉ là người bạn họ Vũ của cô tâm trạng không ổn định lắm, tôi sợ anh ta không chịu nổi cú sốc vợ con mất, tối nay sẽ nghĩ quẩn, cho nên cô tốt nhất phái người đến đón anh ta đi, canh chừng cẩn thận, đương nhiên, cô muốn tôi giúp canh cũng được, phải thêm tiền."

Tô Đào đau đầu: "Vợ con anh ta thật sự không qua khỏi?"

Lôi Hành tỏ vẻ tiếc nuối, nhưng giọng điệu rõ ràng không đồng cảm: "Tối hôm qua mất rồi, mấy hôm trước vết thương nhiễm trùng sốt cao liên tục, chúng tôi trên đường cũng không tìm được bác sĩ chữa trị, chuyện này cũng không còn cách nào khác, tôi tưởng anh ta đã chuẩn bị tâm lý có thể nhìn thoáng, ai ngờ tối hôm đó chết anh ta liền phát điên muốn nhảy xe tự tử."  

"Tôi là người có đạo đức nghề nghiệp, làm sao để mục tiêu nhiệm vụ chết được, bắt anh ta lại rồi trói lại, này, bây giờ vẫn còn trói trên xe tôi bịt miệng đây, lúc vào thành quân phòng vệ của các cô còn tưởng tôi là kẻ bắt cóc."

Tô Đào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813634/chuong-237.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế
Chương 237
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.