Đồng thời cô lại càng nhận thức sâu sắc, nếu ngành nghề kinh doanh của Đông Dương sụp đổ, thì đòn tấn công đối với Đào Dương cũng rất chí mạng.
Người thuê nhà hầu hết đều làm việc ở Đông Dương, một khi thất nghiệp sẽ không thể chi trả tiền thuê nhà.
Cô cũng sẽ mất nguồn thu nhập, không thể tiếp tục xây dựng.
Chiều gặp Thời Tử Tấn, Tô Đào liền nói ra lo lắng của mình, còn hỏi: "Hiệu quả kinh doanh của vườn trồng trọt có thể khôi phục không? Nếu có đủ nước."
Thời Tử Tấn lắc đầu: "Khó nói lắm, sự sinh trưởng của thực vật không chỉ cần nước và ánh nắng mặt trời, đất và nhiệt độ cũng là yếu tố rất quan trọng, bây giờ có rất nhiều thực vật bị chết khô chết nóng, trừ khi có dị năng giả có dị năng liên quan đến nhiệt độ đến điều hòa nhiệt độ."
"Đông Dương không có dị năng giả như vậy sao?"
"Không có, có thể các căn cứ khác có, nhưng trong môi trường nhiệt độ cao này, họ tuyệt đối là đối tượng được các căn cứ tranh giành, không thể nào đến Đông Dương nhỏ bé này."
Tô Đào suy nghĩ hai giây rồi nói:
"Vậy nếu Đào Dương có thể cung cấp môi trường ở tuyệt vời và bao ăn ba bữa thì sao, có ai sẽ động lòng không?"
Thời Tử Tấn nhìn cô chăm chú hai giây, khẳng định: "Sẽ có."
Tô Đào cười tươi: "Vậy được, tìm cơ hội tuyên truyền ra bên ngoài đi, nếu có thể tuyển được dị năng giả phù hợp, tôi có một yêu cầu nhỏ, chi phí sinh hoạt của người này ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813534/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.