Nghĩ đến đây, Tô Đào đột nhiên nảy ra ý tưởng.
Lãnh địa của cô còn có gì mà cô không làm được, nhiệm vụ ẩn đó căn bản không cần thiết phải giao cho cô.
Vậy có nghĩa là, cô phải rời khỏi Đào Dương mới có thể kích hoạt nhiệm vụ ẩn? Tô Đào suy nghĩ nát óc, dạo này cô đúng là không ra khỏi cửa, không có bất kỳ dấu hiệu kích hoạt nào cũng là hợp lý.
Nhưng cô là một kẻ yếu ớt, rời khỏi Đào Dương chẳng khác nào cừu non chờ bị thịt, cô sợ hãi.
"Sao vậy?" Thời Tử Tấn thấy biểu cảm của cô đau khổ lại rối rắm.
Tô Đào liền mặt dày nói: "Bên anh có người thích hợp làm vệ sĩ cho tôi không, tôi có thể trả thù lao, sau này tiền thuê nhà của người của anh tôi miễn hết, muốn ở bao lâu thì ở."
Như vậy cô mới dám ra ngoài.
Thời Tử Tấn nhướn mày: "Thù lao này của cô khá cao đấy, cô thấy tôi có thích hợp không?"
Tô Đào vội vàng xua tay: "Thiếu tướng, anh quá tài giỏi rồi, cho tôi một người có dị năng phòng thủ đi, không cần phải đặc biệt giỏi đánh nhau, tôi chỉ cần an toàn cá nhân thôi."
Dị năng cấp độ bảo mật của Đông Dương, ai biết được thực lực thực sự của Thời Tử Tấn, cô không mời nổi.
"Muốn nam hay nữ?"
"Nữ!" Dù sao cũng là bảo vệ sát sao, khác giới không tiện.
"Ngày mai tôi sẽ để cô ấy đến tìm cô."
Tô Đào lập tức cười híp mắt: "Vậy anh đi làm nhiệm vụ chú ý an toàn nhé."
Thời Tử Tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813450/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.