Trong đầu Bùi Đông hiện lên khuôn mặt vô hại và thân hình nhỏ nhắn của Tô Đào, mặt mày đen lại nói: "Tim đồn không đáng tin, cô ấy là người tốt, không có cô ấy gật đầu, các cô cũng không dùng được những thứ này." Các cô gái vô cùng tin tưởng lời nói của Bùi Đông, chắc chắn là có người không vào được ở, bịa đặt bôi nhọ Đào Dương!
Sau này nếu gặp người nói xấu, nữ binh phòng vệ thành bọn họ sẽ là người đầu tiên không đồng ý.
Tuần sau đó, an ninh của căn cứ Đông Dương ngày càng nghiêm ngặt.
Mặc dù Tô Đào không ra khỏi Đào Dương, nhưng nhìn lịch trình của phó chỉ huy quân phòng vệ thành Bùi Đông sống ở đây là biết.
Khối lượng công việc của Bùi Đông tăng gấp đôi, nói là gọi xe tải đến chở hàng cũng không có thời gian.
Thời Tử Tấn nói cô ngày đêm đứng trên vọng gác tìm kiếm dấu vết của zombie biến dị, mắt sắp đỏ ngầu rồi.
Tô Đào nghi ngờ: "Cô ấy còn có thể nhìn rõ từng con đường ngõ hẻm của Đông Dương hay sao?"
Thời Tử Tấn nhướng mày: "Ai nói không thể? Dị năng của cô ấy là ""Thiên nhãn"" cũng gọi là ""Ưng nhãn"", chỉ cần phạm vi tầm nhìn đủ rộng, cô ấy có thể quan sát được mọi ngóc ngách trong tầm nhìn."
Tô Đào thầm kêu lên trong lòng: "Dị năng này quá phù hợp với cô ấy rồi, thật lợi hại."
Thời Tử Tấn gật đầu, đột nhiên nhớ ra điều gì đó liền hỏi: "Lần trước Hình Thư Ngữ hỏi cô về tường lưới điện bây giờ đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813449/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.