Bởi vìTĩnh Huyền Phong ra lệnh một tiếng nhổ trướng hồi thành, mặc dù đã là khuyakhoắt, quân Hán cũng phải lên dây tinh thần mà bận rộn khuân vác. Trên thảonguyên trống trải ngoài quân doanh, Tĩnh Huyền Phong hai tay hoàn sau, nắm mộtsợi dây thừng, kéo theo một tiểu binh lính mặc khôi giáp lụp xụp —— CổTiếu Tiếu. Cổ Tiếu Tiếu một tay giữ mũ sắt nặng ba, bốn cân, một taylôi theo tấm khiên nặng năm, sáu cân bước theo lảo đảo xiêu vẹo… Tronglòng tức giận la mắng, tên cầm thú không bằng này! Hơn nửa đêm không chongười khác ngủ còn muốn lôi qua kéo lại? !
Cổ TiếuTiếu vừa đi vừa ngáp, khôi giáp nặng trịch đè chặt ở trên người, Tĩnh HuyềnPhong nghỉ chân xoay người, “Ưỡn ngực ngẩng đầu, bước chân đi đứng thư thả,bộ dạng lười biếng như thế còn giống cái gì?”
“Giống‘Tranh’ treo trên tường…” Cổ Tiếu Tiếu nâng tay lên xoa xoa mí mắt, cốtình nói lí, ” mũ giáp nặng như vậy sặp đè gãy cổ ta, ngẩng không nổi!Còn ưỡn ngực… Ta không có!”
“A, ngươikhông phục tòng mệnh lệnh còn cãi lý ?” Tĩnh Huyền Phong không cho là đúng cười,vẫn tiếp tục lôi kéo Cổ Tiếu Tiếu đi trước, “Đi mau, chậm trễ không tốt”
Cổ Tiếu Tiếubị động tha kéo đi theo, nàng ngày đêm chờ đợi sớm ngày trở lại bên người TĩnhHuyền Phong, như thế nào lại rơi vào kết cục bi thảm “Không thể chết già” này?Hồi tưởng những ngày thảnh thơi ở Tây Long quốc , thật đúng là thoải mái… Hừ,nàng thật sự là mắt bị mù mới đi coi trọng Tĩnh Huyền Phong tên ngược đãi cuồngnày! Mới có thể vì hắn nói vài câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-manh-xuyen-qua/1632371/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.