Ba ngàysau, trong khu vực tác chiến của Tây Long Quốc, Tây Bằng Đinh Luân một thânkhôi giáp màu bạc ở một chỗ bên ngoài doanh trướng chậm rãi dịch bước… Hắn tựahồ không có dũng khí ở cùng Cổ Tiếu Tiếu một chỗ, sợ chính mình trong lúcxúc động sẽ làm chuyện thất tín với nàng.
“Quốcvương,quân đội viện trợ của ba nước láng giềng đã mai phục tại ba mặt Đông,Nam, Bắc của Hán quân, đang chờ ngài chỉ thị” chủ soái Minh tướng quân tiếnlên hội báo, Tây Bằng Đinh Luân thu hồi thần trí ứng thanh, “Vất vả cho ngươi,sau khi trận chiến dịch này đánh xong, đừng quên hảo hảo bồi thường tân thê tử(ý chỉ em Hồng Hạnh ý)“
“Ha ha,vâng!” Minh tướng quân chân chất cười, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Tây BằngĐinh Luân lại đem Hồng Hạnh chính mình thầm mến nhiều năm gả cho hắn, tuy rằngHồng Hạnh là phải phụng mệnh gả đi vẫn còn đang cáu kỉnh, nhưng hắn tin tưởngsẽ có một ngày hội dùng thiệt tình cảm động nàng.
Tây BằngĐinh Luân vỗ vỗ đầu vai, “Nay Thái Dương (bản convert để là Nhật Bảnnhưng ta thấy nó thật chuối củ và phi lí, bởi trong này rõ ràng làđang nói tới láng giềng trên đất liền, mà Nhật Bản lại ở giữa biểna???) vương tự mình nghênh chiến Tĩnh Huyền Phong, không có cờ hiệu của bổnvương, tuyệt đối không thể tự tiện công kích “
Minh tướngquân sửng sốt, này cùng chiến thuật lúc trước đột nhiên có biến, hắn không khỏinghi hoặc nói, “Ngài là quốc vương, tự mình ra chiến trận rất nguy hiểm, hơn nữangài còn muốn chỉ huy toàn quân tác chiến, vẫn là nên để cho thuộc hạ…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-manh-xuyen-qua/1632369/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.