……………
- Nhi Lan giờ chúng ta hãy đi đến nhà của mình trước đã
- Sao cơ cậu nói gì vậy? Nếu làm như vậy sẽ làm liên lụy đến ba mẹ cậu anh ta nhất định sẽ không để yên cho 2 chúng mình đâu.Với lại đường từ đây đến nhà cậu còn rất xa.
- Nếu không đi thì giờ bọn mình phải đi đâu đây, không sao đâu Nhi Lan hãy tin mình, hãy đến nhà của mình đi giờ chỉ còn cách đó. Anh ta không biết mình rõ về mình mà, cũng không biết nhà mình ở đâu sao mà tìm được.
Cô trong vẫn bồn chồn, lo lắng không nguôi cô rất sợ phải mất cậu người bạn thân cô yêu quý nhất. Cậu đã bỏ qua việc cô bị cưỡng mà an ủi cô.
- Được rồi mình nghe theo cậu, giờ đi thôi.
- Ừm
Cậu nắm tay cô cùng đi trên đường chưa đi được bao xa cô thấy ngón chân của Hoắc Minh đã rỉ máu từ bao giờ.
- Minh à, ngón chân cậu bị chảy rồi nếu cứ để như vậy sẽ không tốt đâu.
- Haiza cậu lại nữa rồi mình không thấy đau vẫn đi tiếp được.
- Cậu không đau nhưng mình đau...hay là giờ đi taxi được không?
- Nhưng bọn mình đâu có tiền mà đi chứ. Giờ đành chịu thôi, cố gắng mà đi biết sao được.
Cô chỉ biết nghe cậu mà đi tiếp. Sau khi giải quyết xong công việc ở công ty anh trở về nhà ngay lập tức. Chiếc xe Lamborghini màu đen bóng chạy băng băng trên con đường cao tốc, lao vút qua những hàng cây khiến những chiếc lá khô không thể bám được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-loi-va-duc-vong/924386/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.