Bà nhũ mẫu chạy ra xem thấy anh ngồi đó hỏi
- Con ko đi làm sao? sao sắc mặt con ko được vui vậy?
- Nhũ mẫu ko cần lo cho con.
- Vậy con bé Nhi Lan kia...
- Nhũ mẫu quan tâm đến cô ta nhỉ?
- Ta chỉ muốn hỏi thử tại hôm qua ta nghe thấy tiếng hét của con bé nên..
Anh nhíu mày.
- Nếu nhũ mẫu đã quan tâm cô ta đến vậy thì đi xem đi hãy nhớ chăm sóc cho cô ta thật tốt trông gầy chẳng có tí thịt nào toàn là xương.Con ăn cô ta trông ko có vị gì.
- Trịnh Thiên sao con?...thôi được mau ăn sáng đi ta lên xem con bé.
Bà bất lực sao anh lại làm như vậy bà mong cô ko sao vì nhìn cô gầy ốm bị anh hành hạ chắc chắn ko chịu nổi.
Dưới bếp anh đi vào thấy con gái của quản gia đang mặc 1 cái quần dãn bó.Cô ta cố tình mặc vậy là để quyến rũ anh. Ả cố tình làm rơi cái muỗng cúi xuống nhặt thì để lộ cặp đào to tròn, cong xong lại cô bé lộ rõ trước mắt anh. Ko khỏi nhỏ dãi đến sờ mông ả.
- Ngài làm gì vậy?
- Nào anh đang chán đây cho anh thử đi. Mấy ngày qua chắc em tủi thân lắm nhỉ.
- Hứ anh bỏ em rồi từ lúc cái con Nhi Lan đó đến anh bơ em kể từ đó..Giận anh luôn.
- Xin lỗi em mà anh sẽ đền bù cho em
Giọng nói anh trầm trầm thì thào vào tai ả. Ả ta nghe thích thú dựa vào ngực anh.
- Anh xem cô ta thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-loi-va-duc-vong/924363/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.