- Dạ chuyện gì vậy ạ!
- Ta biết hồi nãy Trịnh Thiên làm vậy quá đáng với con nên ta đã mang thuốc lá tự làm đến đây.Nào lại đây ta bôi thuốc cho.
Lần đầu cô được yêu thương, chăm sóc như vậy mà bà lại là người mới quen làm cô bắt đầu khóc nghẹn.
- Con thật nhạy cảm thôi không khóc để ta bôi thuốc nào.
___________
Đến tối.
Chiếc xe sang trọng đang tiến vào sân. Chân dài bước xuống xe,khí thế vẫn lạnh lùng như ngày nào. Bước đi thanh thoát.Lòng anh đang rạo rực, rạo rực vì muốn nhìn thấy gương mặt cô. Quản gia Trương thấy anh hớt hải đi vào.
- Sao trông ngài hớt hải vậy?
- Cô ta đâu?
- Cô ta đang dọn dẹp trong phòng ngài có chuyện gì...
Anh bước nhanh lên lầu, những bước chân anh nhanh không thể nhìn thấy.Lần đầu bà quản gia nhìn thấy anh nóng vội như vậy?
- Chắc lại là vì con nhỏ đó rồi?
Trong bếp có 1 cô gái đi đến nũng nịu bà Trương đó là con gái bà ta tên Trương Kiều.
- Mẹ à, con thấy từ lúc con nhỏ đó đến đây là cậu chủ không còn để ý gì đến con nữa.Mấy hôm trước còn kêu con đến,cưng nịnh con vậy mà giờ.......
- Con yên tâm đi cậu chủ thể nào cũng chán cô ta rồi cưng con như trước thôi.
- Con không chịu mẹ hãy làm gì cho cô ta biến đi đi hoặc đánh đập cô ta làm cô ta xấu đi cũng được lúc đó đảm bảo cậu chủ sẽ chán cô ta thôi.
- được được ta sẽ làm mọi thứ vì con gái yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-loi-va-duc-vong/924362/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.