Lấy thứ đi uy hiếp người khác, lợi dụng chuyển thành "tình thú" gì đó, trong lúc nhất thời Bùi Minh Tiêu không biết phải trả lời cái người đỏ mặt đứng trước mình làm sao.
Nhưng mà chuyện này không thể quá thường xuyên, nhiều quá sẽ ảnh hưởng đến sức khẻo, dù sao cũng phải cách vài ngày. Vì vậy hắn vỗ vỗ lên đầu Khương Hựu, thấp giọng nói, "Bây giờ rất khó chịu?"
Khương Hựu không có phản ứng cơ thể, chẳng qua chỉ rục rịch trong lòng thôi, thành thật nói, "Không có."
"Vậy hôm nay khoan đã, không tốt với thân thể." Bùi Minh Tiêu nói, "Ngoan."
Giọng của Bùi Minh Tiêu vốn trầm, cái từ "ngoan" này còn mang theo mấy phần dỗ, lỗ tai Khương Hựu mềm ra, sau đó là tim, mềm nhũn hết.
"... Ừ, vậy em nghe anh, chờ mấy bữa nữa."
Cầu hoan bất thành, nhưng được người ta dỗ dành, Khương Hựu vẫn rất vui vẻ, vừa hát vừa nhảy về sô pha chơi game với Khương Trạm Du.
Chờ chơi được vài ván, bên Khương Trạm Du có việc bận, tự chơi không mấy vui vẻ, Khương Hựu liền cất điện thoại đi, chuẩn bị về phòng xem phim rồi vẽ vời một chút.
Lúc đi ngang qua phòng Bùi Minh Tiêu, hắn phát hiện đối phương không đóng cửa, cửa phòng thay đồ cũng không đóng, chủ nhân của căn phòng đang đứng loay hoay làm cái gì đó.
Khương Hựu tò mò nhìn vào trong, cảm nhận được ánh mắt của đối phương, Bùi Minh Tiêu nói, "Vào đi."
Khương Hựu theo lời bước vào, hắn mau chóng nhìn thấy chiếc kẹp áo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-tra-xanh-cho-anh-xem/2862374/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.