Chương trước
Chương sau
"Cha nói đùa thôi đúng không? Nghiêm Vanh sao có thể ngoại tình được?"

Từ Manh Manh khó tin nắm chặt điện thoại, cầu mong cha cô ở đầu dây bên kia chỉ đang trêu cô.

Từ Thành Trì thở dài, đau dài không bằng đau ngắn, ông nói: "Cha tận mắt nhìn thấy Nghiêm Vanh thuê phòng khách sạn với Dương Nhạc, cái khách sạn này là cha nhất thời nổi hứng mua, ai ngờ lại nhìn thấy chúng nó đang mở cửa đi vào phòng. Manh Manh à, để cha gửi ảnh cho con xem. Còn muốn xử lí vụ này như nào thì tùy con, cha luôn ủng hộ con."

Ông gửi ảnh cho Từ Manh Manh, trong ảnh Nghiêm Vanh đang ôm eo Dương Nhạc, thân mật giữa hai người không cần nói cũng rõ.

Con ngươi Từ manh Manh co lại. Điện thoại trượt xuống rơi trên bàn, camera quay rõ ràng tấm hình ấy.

Phòng phát trực tiếp nháy mắt yên tĩnh.

Một lát sau, cả nghìn bình luận che kín màn hình.

"Là thật luôn kìa! Má ơi, cả người tôi nổi hết da gà đây này!"

"Đm! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Chuyện này có phải thật không thế? Có phải dàn dựng không?"

Nhất thời đám người hâm mộ Tô Thần cũng không biết nói gì.

Nếu là người khác, các cô còn có thể nói chuyện này do Tô Nhiên cùng chương trình dàn dựng, nhưng đây lại là Nghiêm Vanh với Từ Manh Manh. Hai người bọn họ đã đính hôn, làm sao có thể làm loại chuyện càn quấy này được! Đến cả bé ba các cô cũng biết là ai.

Nhóm người hâm mộ Tô Thần hoảng loạn hết cả lên.

"Chuyện của chị Manh Manh là sao vậy? Dương Nhạc thật sự là tiểu tam à?"

"Còn giả được chắc, ảnh chụp cũng có rồi, không nghĩ Dương Nhạc là cái loại người này, buồn nôn không chịu được."

"Chuyện khác không nói, tên Tô Nhiên này tính chuẩn vãi chưởng! Tôi cũng muốn tìm cậu ta tính xem bao giờ mới giàu."

Nội dung cuộc trò chuyện nháy mắt bị lệch trọng tâm.

Các Fan lớn thấy tình huống không ổn, vội vàng dẫn dắt trọng tâm.

"Không được nói lung tung, tình huống hiện tại như thế nào không ai biết được. Nói không chừng trong chuyện này có ẩn tình gì đó."

Có các Fan lớn dẫn đầu, các Fan các cũng đi theo phụ họa.

Những người khác tuy không dám ở trong fan club thảo luận việc này nhưng lại trộm chạy đến chỗ khác buôn dưa.

"Biết cái vụ Tô Nhiên xem bói không?"

Bạch Mẫn nhìn bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp hiện giờ, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười.

Bạn cùng phòng cô nhìn thấy, ngạc nhiên thốt lên: "Bạch Mẫn, tâm trạng cậu tốt đó nha?”

“Đương nhiên, cho cậu xem Tô Nhiên siêu giỏi nhà chúng tớ này. Cậu ấy xem bói cực chuẩn luôn á.” Bạch Mẫn vội đề cử, bạn cùng phòng tuy không để ý lắm nhưng vẫn ngồi xuống bên cạnh cô, “Được, tớ đây xem thử một chút.”

Lúc đầu, bạn cùng phòng cô không để ý lắm nhưng sau khi Bạch Mẫn tua ngược lại video lại không khỏi kinh ngạc mà há to miệng, chỉ có thể thốt lên hai chữ “Vãi chưởng!”

Cùng lúc đó.

Trên mạng bùng nổ luôn rồi.

Con người vốn là sinh vật thích hóng hớt, gần đây Tô Nhiên khá “nổi tiếng” cộng thêm việc xem bói vả mặt, còn có Từ Manh Manh bị ngoại tình, mấy việc này đứng cạnh nhau làm những người qua đường vốn không quan tâm cũng bị hấp dẫn vào xem phát sóng trực tiếp.



Lâm Húc nhìn số người xem từ trăm vạn nhảy lên cả ngàn vạn, còn không ngừng tăng lên, cười đến miệng cũng không khép được, trong mắt tràn đầy vui mừng.

Chương trình này của bọn họ là tính theo số người xem, người xem càng nhiều, mấy người phụ trách như bọn họ cũng được khen thưởng. Lâm Húc cùng Thái Văn vốn cho rằng tập Tô Nhiên lên sóng là một chuyện xui xẻo.

Ai biết được, Tô Nhiên lại mang đến niềm vui bất ngờ thế này.

“Nghe nói chỗ này phát sóng trực tiếp xem bói, có thật không? Nghiêm Vanh ngoại tình thật à?”

“Từ Weibo chạy sang đây!”

“Từ Thỏ khu* chạy sang!”

(*Thố khu/兔区:Hay Thỏ khu, là diễn đàn tự do bàn luận tám chuyện đăng tải tin đồn về giới giải trí người nổi tiếng, fan hâm mộ, phim ảnh,… Tuy nhiên, hãy ăn dưa một cách tỉnh táo trên diễn đàn này vì Thố khu chẳng khác gì ổ anti.) Theo: https://xiaoloutt.wordpress.com/

Phòng phát sóng trực tiếp, bình luận tuôn ra không ngừng, Lâm Húc xem mà vui chết đi được.

“Từ tiểu thư.”

Tô Nhiên không hề hay biết tình hình trong phòng phát sóng trực tiếp, cậu nhặt điện thoại từ mặt bàn lên đưa cho Từ Manh Manh.

Từ Manh Manh mặt lúc xanh lúc đỏ, có là ai thì khi ngặp loại chuyện này sắc mặt cũng đều không tốt được. Cô nắm chặt di động, nói: “Cậu biết xem bói thật sao?”

“Một chữ cũng không giả.” Tô Nhiên gật đầu nói.

Từ Manh Manh hít một hơi thật sâu, tuy tính cô nóng nảy nhưng không phải không biết lễ nghĩa.

Cô vốn nghĩa Tô Nhiên là kẻ lừa đảo, khi nãy mới đi làm khó cậu, bây giờ biết mình đã sai, cô cũng không phải loại người không biết phải trái: “Thật sự xin lỗi, Tô tiên sinh, là tôi hiểu lầm ngài.”

Từ Manh Manh cúi người với Tô Nhiên, nói ra lời xin lỗi thật lòng.

Sau đó, cô nói với Tô Nhiên: “Vừa rồi tôi đã đồng ý trả ngài hai ngàn, ngài đưa mã ra đi, để tôi chuyển tiền. Còn nữa, tôi trả ngài thêm 8000, ngài giúp tôi tính xem nhân duyên của cái đôi đê tiện trời sinh một cặp Nghiêm Vanh với Dương Nhạc kia!”

Mắt Tô Nhiên lập tức sáng lên.

Xem một màn này, những người trong phòng phát sóng trực tiếp không khỏi bị chọc cười.

“Tô Nhiên cũng quá hề đi, tốt xấu gì cậu này cũng là nghệ sĩ, có mỗi 8000 đã bị “dụ dỗ” mất rồi.”

“Giá cả cũng quá bình dân rồi. Kỳ thật, nếu tính theo giá trong giới thì không hề cao. Chỗ chúng tôi có một vị xem rất chuẩn, mỗi lần xem đều mất mười mấy vạn. Hơn nữa không phải cứ muốn xem là được.”

Từ Manh Manh cũng có chút bị chọc cười.

Vứt bỏ đi thành kiến, cô cảm thấy Tô Nhiên khá đẹp, khiến người nhìn cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

“Nếu hôm nay đã tính cho cô một quẻ, giờ giúp cô lần nữa cũng không khó.” Tô Nhiên nói, cậu nhìn Nghiêm Vanh cùng Dương Nhạc trong ảnh, như suy tư mà “hazz” một tiếng.

“Làm sao vậy?” Từ manh Manh vội hỏi.

Tô Nhiên trầm ngâm: “Vị tiểu thư này mang thai, hơn nữa đã ba tháng rồi.”

Từ Manh Manh mở to hai mắt: “Cái gì? Ả mang thai?!”

“Không sai.” Tô Nhiên gật gật đầu.



“Gian phu dâm phụ đáng chết!” Từ Manh Manh tức giận đến nắm chặt nắm tay. Ba tháng trước không phải là lúc cô vừa mới đính hôn cùng Nghiêm Vanh xong à, không ngờ tới khi đó Dương Nhạc đã có thai với gã.

“Từ tiểu thư bớt giận.” Tô Nhiên an ủi nói.

Từ Manh Manh nghiến răng nghiến lợi: “Ai gặp loại chuyện này sẽ đều tức đến nổ phổi, ngài không cần khuyên tôi đâu.”

Trong phòng phát sóng tực tiếp, những người qua đường mới đến lúc nãy cũng đã rõ quan hệ giữa Từ Manh Manh, Nghiêm Vanh cùng Dương Nhạc như lòng bàn tay.

“Tên đàn ông chó Nghiêm Vanh này thật cmn ghê tởm. Làm bạn thân của vợ sắp cưới mang thai, rác rưởi! Khốn nạn!”

“Tiện nhân chó chết!”

...........................

“Câu tôi nói không có ý như thế.”

Tô Nhiên dừng một chút, bình tĩnh nói: “Cái thai trong bụng Dương tiểu thư không phải của Nghiêm Vanh.”

Oanh!

Những lời nói này của Tô Nhiên như một quả bom khổng lồ giáng xuống.

Các ông lão, bà lão vây xem cùng người qua đường hóng hớt trong phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt sợ ngây người.

Vãi chưởng!!!!

Giới nhà giàu thật loạn.

Mọi người nhất thời đều chỉ biết trợn mắt há mồm.

Cũng không biết nên mắng Nghiêm Vanh mới tốt hay nên đồng tình với cái sừng dài 10 mét trên đầu gã mớt tốt.

“Ngài chắc chắn không phải của gã?”

Từ Manh Manh vui mừng quá đỗi, thứ gọi là vừa vui vừa buồn chắc là cảm giác này.

“Chắc chắn.” Tô Nhiên gật gật đầu, cậu khẽ ho một tiếng, hàm hồ nói: “Vị tiên sinh này duyên mỏng với con cháu.”

Tô Nhiên vẫn giữ lại chút mặt mũi cho Nghiêm Vanh.

Nhưng hiện tại giang cư mận đâu phải là thỏ con, vừa nghe liền hiểu rõ.

“Duyên mỏng với con cháu” chính là không cách nào có con được.

“Đáng đời!”

“Đáng đời!”

Trong phòng phát sóng trực tiếp, bình luận đồng loạt chỉ có hai chữ này.

Nhóm ông lão, bà lão hóng chuyện nghe được trợn mắt há hốc mồm, cằm rơi đầy đất.

________________________________

Editor: Edit vội để đăng, có những chỗ sẽ không ổn lắm, mọi người thấy thì cmt góp ý nhá!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.