"Nếu muốn xem nhân duyên, trước tiên cô viết một chữ đi."
Tô Nhiên nói xong bèn nhìn về phía các ông lão bà lão đang vây xem hỏi: "Các vị có mang theo giấy bút không ạ? Cho cháu mượn dùng một lát."
Các ông lão bà lão kia vội nói: "Có có."
Bọn họ đến công viên xem mắt cho cháu trai cháu gái, đương nhiên luôn mang theo giấy bút bên người. Một bà lão ngay lập tức lấy ra một tờ giấy.
Từ Manh Manh nhận lấy giấy bút, cô nhíu mày suy nghĩ một lúc, cuối cùng viết xuống một chữ: "Cưới."
Nhìn thấy chữ kia, Tô Nhiên hơi nhăn mày.
Từ Manh Manh thấy thế cười nói: "Sao vậy? Chữ này rất khó tính sao?"
"Không khó tính." Tô Nhiên ngước mắt lên nhìn Từ Manh Manh một chút, "Không biết nên xưng hô với tiểu thư như thế nào?"
Từ Manh Manh: "Ta họ Từ."
"Từ tiểu thư, từ chữ này nhìn ra được cô đã đính hôn rồi." Tô Nhiên chắc chắn nói.
Từ Manh Manh giật mình, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, vô thức hỏi: "Làm sao cậu biết?"
"Hừ, cô gái này đính hôn rồi còn chạy tới đây xem nhân duyên làm gì, định gậy chuyện à?" Một bà lão đứng kế bên có chút khó chịu nói.
Mọi người xung quanh đều nhìn ra có gì đó không đúng, nhao nhao đồng ý.
Mặt Từ Manh Manh đỏ lên, cứng ngắc nói: " Chẳng lẽ đính hôn rồi thì không thể đi xem nhân duyên à?"
"Không phải." Tô Nhiên lắc đầu nói:"Trái ngược mới đúng, cô lúc này đi xem nhân duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-thien-su-o-gioi-giai-tri/3500145/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.