Lâm Lạc Thanh giơ tay che mặt, "Anh im đi." 
"Sao, thẹn thùng đó à?" Quý Dữ Tiêu cố tình ghẹo y. 
"Anh mới thẹn thùng, cả nhà anh đều thẹn thùng!" Lâm Lạc Thanh thẹn quá thành giận. 
Quý Dữ Tiêu bình tĩnh gật gật đầu, "Đúng vậy, cả nhà anh không phải có luôn em sao? Vợ yêu dấu của anh ~" 
Lâm Lạc Thanh:!!! 
"Mình còn chưa kết hôn đâu!" Lâm Lạc Thanh mặt đỏ bừng. 
"Nhanh thôi." Quý Dữ Tiêu nhéo mặt y, "Chờ hết cuối tuần này, thứ hai Cục Dân Chính làm việc, mình đi đăng ký ngay." 
Lâm Lạc Thanh:!!! 
"Gấp quá vậy!" 
"Tất nhiên rồi, vui không? Nhanh vậy mà được vào nấm mồ hôn nhân với nam thần rồi." 
Lâm Lạc Thanh:...... Cảm ơn à, mới lên giường đã muốn chạy trốn! 
Lâm Lạc Thanh xốc chăn lên, xuống giường, kết quả mới đứng vững dưới đất, Quý Dữ Tiêu tay quơ tay, y lập tức ngã về trong lòng Quý Dữ Tiêu. 
"Gì vậy?" Lâm Lạc Thanh khó hiểu. 
"Tóc." Quý Dữ Tiêu nhắc nhở y. 
Lâm Lạc Thanh nghi ngờ giơ tay sờ đầu mình, bèn sờ được tờ giấy note Quý Dữ Tiêu mới dán lên lại. 
Lâm Lạc Thanh lấy ra, chỉ nhìn thấy trên đó có hai chứ tiêu sái: heo lười. 
Lâm Lạc Thanh:...... 
Lâm Lạc Thanh tức giận quay đầu lại dán tờ giấy lên mặt hắn, "Anh mới là heo lười! Cái đồ lừa đảo, anh trẩu quá nha!" 
Quý Dữ Tiêu cười khẽ, gỡ tờ giấy ra, "Giờ mới thấy trẩu? Tối qua lúc anh ngủ em dán lên, sao em không thấy mình trẩu?" 
"Anh còn không biết xấu hổ mà còn dám nói." Nhắc tới chuyện này Lâm Lạc Thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-cha-vai-ac/942290/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.