"Tôi có thể giải thích." Quý Dữ Tiêu chủ động nói, "Tôi mệt quá. Thật đó, tuyệt đối không liên quan đến diễn xuất của em." 
"Phải không?" Lâm Lạc Thanh đã không còn tin hắn, "Chúng ta nói chuyện kết hôn trước đi, chờ tới lúc em về, em diễn lại lần nữa cho anh xem." 
Quý Dữ Tiêu:............ 
Quý Dữ Tiêu cảm thấy mình thật sự quá khó khăn! 
Hắn quá khó khăn! 
Vì sao phải khảo nghiệm ý chí của hắn như vậy! 
Hắn chỉ là một người mất ngủ bình bình thường thường! 
Vì sao lại đối xử với hắn như vậy! 
Quá tàn nhẫn luôn đó! 
Lâm Lạc Thanh thấy hắn im lặng ngay tức khắc, không khỏi cong cong khoé môi, cảm thấy hắn cũng rất thú vị. 
Không chỉ thú vị, con người cũng tốt nữa, đến nước này rồi mà vẫn còn nói y diễn không tệ, săn sóc cho lòng tự trọng và sự nghiệp của y. 
Đúng là một người tốt, không hề giống những gì người khác nói. 
Nghĩ vậy, y lại ngồi xuống sô pha, chủ động đổi đề tài, "Vậy giờ chúng ta nói chuyện kết hôn đi." 
Rõ ràng Quý Dữ Tiêu muốn bàn về đề tài này hơn. 
"Em có yêu cầu gì không?" Hắn hỏi. 
"Không có. Em có thể kết hôn với anh đã làm em vui lắm rồi, còn có điều kiện gì được chứ." 
Quý Dữ Tiêu không ngờ giờ phút này rồi mà y vẫn còn cẩn thận tuân theo nhân thiết của mình, không hề đề cập tới điều kiện gì, không khỏi hơi bất ngờ. 
"Em nghĩ kỹ rồi?" 
"Tất nhiên." Lâm Lạc Thanh cười nói, "Anh tốt như vậy, em và anh kết hôn đã là em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-cha-vai-ac/241079/chuong-7.html