Tầm Phương muốn nói thêm gì đó, đến khi nhìn thấy ánh mắt xót xa, đau đớn, tuyệt vọng của Đồng Song, cô không có cách nào thốt ra những suy nghĩ trong lòng mình. Rõ ràng người làm sai là cô, vì sao người phải chịu nỗi đau dày vò là anh?
Không phải Đồng Song không tốt, ngược lại anh là người đàn ông hoàn hảo nhất trong số những người đàn ông Tầm Phương từng gặp qua. Một người tốt như anh sẽ xứng đáng với cô gái tốt đẹp hơn Tầm Phương. Cô không có gì cả, một bên vai phải gánh vác gia đình, một bên trĩu nặng nỗi lo tiền bạc, ngay cả thân mình tương lai sẽ đi đâu, về đâu, Tầm Phương cũng chẳng biết. Một cuộc sống bấp bênh chỉ toàn màu đen, cô lấy gì để đáp trả tình cảm kia? Lấy kia để bảo đảm mình sẽ mãi hạnh phúc cùng anh?
Hạnh phúc đối với Tầm Phương vô cùng xa vời, cô không có tự tin mình là người may mắn, cũng chẳng muốn đem yêu thương ra thử thách vận mệnh. Thế gian xô bồ, thời gian tàn nhẫn đã khiến tim cô chật hẹp, thứ có ngự trị trong đó nhỏ nhoi như hạt cát, yếu ớt khuất phục trước cơn gió nhỏ.
Nhiều năm qua, Tầm Phương đã nếm trải muôn vàn cảm xúc hỗn tạp, đắng cay chua chát vẫn còn vương trên đầu lưỡi, tê dại giết chết mọi mầm mống yêu thương. Cô làm gì dám nghĩ cho mình, làm gì dám yêu một ai. Cho anh một lời hứa không thành hiện thực, chi bằng nhẫn tâm bóp chết ảo vọng vừa sinh sôi. Có như thế mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-bao-mau-cho-chong-tuong-lai/2815813/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.