Đồng Song nhặt sáu tờ tiền mệnh giá cao nhất lên, dùng toàn bộ sự tức giận vò nát chúng, quăng lên ga giường trắng tinh, sau đó sải bước ra khỏi phòng. Anh chưa vội đi ngay, dừng xe tại góc phố vắng cách Bích Hà không quá xa, đặt tay lên cửa xe hút thuốc. Trong lúc anh đang lục lọi tìm bao thuốc lá mới thì bóng hình không quá quen thuộc rơi vào tầm nhìn. 
Đồng Song ngẩng đầu, nheo mắt nhìn người ngoài xa rất lâu. Cô ta đang bận nghe điện thoại, không biết đối phương nói gì, gương mặt xinh đẹp kia toát lên vẻ bất mãn. Anh ngả người về sau, ngón trỏ gõ lên vô lăng, quan sát nhất cử nhất động của cô gái kia như thể đang thưởng thức bộ phim truyền hình. Vào lúc cô ta kết thúc cuộc gọi, Đồng Song đạp chân ga chạy đến vị trí cô ta đang đứng. Khi đó, có thể vì mình chưa tỉnh rượu hoàn toàn, hoặc vì ý định trêu ghẹo nào đó nên đã chạy đến? Đồng Song có nghĩ thế nào cũng không nhớ nổi, khi đó trong đầu anh đang nghĩ gì? 
"Có muốn hóa giang một đoạn không người đẹp?" Anh thò đầu ra, nhìn thẳng vào cô gái ăn mặc sexy, kiêu ngạo nhìn mình như nhìn món đồ chơi tiêu khiển. 
Cô ấy khoanh tay trước ngực, vẫn là điệu cười khinh khỉnh đáng ghét chọc thẳng vào mắt đối phương. Mũi giày cao gót nhọn đá vào thân xe phát ra tiếng vang khá lớn. 
"Sao? Chê tiền ít à? Hay muốn bắt mối làm khách quen của tôi? Xin lỗi nhé, trình của cưng còn yếu lắm. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-bao-mau-cho-chong-tuong-lai/2815792/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.