Từ sau hôm bước vào Kester, chiến hạm gặp phải đàn chim tấn công là chuyện thường ngày, bình quân mỗi ngày gặp hai lần, mà số lần nhiều nhất, một ngày đụng phải tận tám lần.
“Mùa xuân đấy, cậu có thể hiểu vậy đi.”
Cẩu Câu giải thích với Bạch Hiểu như thế này.
Bạch Hiểu: “……”
Cậu trừng mắt, cũng không phản bác lại.
Tính đến hôm nay, chiến hạm đã liên tục phi hành mười sáu ngày, sáng mai là có thể đáp đích —— vương đô đế quốc Kester, Y Tác Thành.
Lúc này, từ cửa sổ mạn tàu trông ra, đã có thể nhìn thấy các kiến trúc từ xa xa tạo thành đường chân trời, diện tích rừng rậm dần dần giảm bớt, ngẫu nhiên có thể nhìn rõ ràng mấy công trình kiến trúc dù ở độ cao như thế.
Cẩu Câu nói đó là quán trọ, một loại tòa nhà trong thành, chức năng giống như một nơi dừng chân.
Hôm nay lớp học được nghỉ, để bọn học sinh nghỉ ngơi. Có điều Bạch Hiểu vẫn định đi tự học.
Cẩu Câu cũng đi theo.
Lúc hai người đến phòng học, phát hiện bên trong đã có người, Bạch Hiểu nhận ra —— là Lạc Kỳ và Tô Mi.
Lạc Kỳ cắt đầu tóc dài của bản thân thành đầu nhím, nhìn vô cùng sáng lạn. Tính hắn hoạt bát rộng rãi, chỉ với mười sáu ngày ngắn ngủi, là đã trở thành người có tiếng nói nhất trong đám lưu học sinh.
Tô Mi cũng buộc lại tóc, mang thêm một khung kính, khí chất cô vốn thanh thuần, giờ trong dáng vẻ này, lại nhiều hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-lai-lai-lai-nay-mam-roi/3470685/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.