Đêm nay, đến khuya Bạch Hiểu mới vào giấc ngủ.
Một là vì đã hạ quyết định muốn theo đuổi Tang Phong; hai là bởi vì Hạch Giáp trên đầu, cùng với mùi hương kia.
Giờ sau khi phấn khởi qua đi, Bạch Hiểu ngược lại đã dễ dàng nghĩ ra manh mối —— tuy rằng không bị kiểm tra ra, nhưng Bạch Hiểu cảm thấy, nơi phát ra mùi hương tám - chín phần mười chính là mầm của cậu.
Dù sao thì, điểm đặc thù duy nhất trên người Bạch Hiểu, chính là hạt mầm kia.
Hơn nữa đêm đó ở khách sạn, Tang Phong xông phòng ngủ, cho cậu một cái ôm.
Hiện tại Bạch Hiểu đã biết, Tang Phong không phải là loại người sẽ làm ra hành động thất lễ ấy, cho nên nguyên nhân chỉ có một, đó chính là “mùi hương làm hắn không có cách nào kháng cự” kia, hấp dẫn Tang Phong đi đến.
Mà đêm đó, đúng lúc là sinh nhật hai mươi tuổi của Bạch Hiểu, thời điểm Tang Phong xông vào, chính là lúc cậu vừa nhổ hạt mầm trên đầu.
Còn vấn đề tại sao hạt mầm kia lại có lực hấp dẫn như thế với Tang Phong, cậu cũng không biết.
Nhưng Bạch Hiểu lại rất vui mừng.
Tang Phong là người đầu tiên cậu thích, hoặc là nói, đây là lần đầu tiên Bạch Hiểu có nguyện vọng mãnh liệt, có suy nghĩ phải có được như thế.
Tuy rằng hoàn cảnh Bạch Hiểu lớn lên rất đơn giản, nhưng tuyệt đối không tính là đơn thuần.
Cho nên ngay lúc động tâm đầu tiên, Bạch Hiểu mới có thể áp tình cảm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-lai-lai-lai-nay-mam-roi/3440728/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.