Sáng sớm 6 giờ, nắng mai mờ mờ.
Bạch Hiểu dậy sớm hơn bình thường một chút, tuy rằng không bị người khác yêu cầu, nhưng Bạch Hiểu vẫn là định làm hai người...... À không đúng, dựa theo sức ăn của người Kester, Bạch Hiểu cảm thấy bản thân nên chuẩn bị năm phần bữa sáng thì hơn.
Lúc ra khỏi phòng ngủ, Bạch Hiểu vẫn còn bị chuyện xấu hổ tối qua làm cho hơi thấp thỏm, thậm chí trong lòng còn tưởng tượng ra mười mấy loại cảnh tượng khi gặp phải Tang Phong.
Chẳng qua mấy thứ này lại không có dịp dùng tới, lúc Bạch Hiểu ra khỏi phòng ngủ, thì căn phòng đã không còn một bóng người.
Cậu thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng lại có một xíu thất vọng.
Có điều, chút xíu thất vọng này vừa mới bay ra, đã bị Bạch Hiểu tát chết.
"Trở về hiện thực nào."
Bạch Hiểu gõ đầu mình, "Phốc phốc phốc" tiêu diệt sạch sẽ đám bong bóng màu hồng phấn trong đầu.
"Pi?"
Gà con đi theo phía sau Bạch Hiểu, nhảy một cái là đã đuổi kịp -- chân quá là ngắn mà, đi còn không bằng nhảy. Nhìn mama nó làm ra hành động "Tự mình hại mình", gà con tỏ vẻ khó hiểu.
"Đây là một loại nghi thức làm cho bản thân tỉnh táo đấy biết chưa."
Bạch Hiểu nghiêm trang giải thích.
"Pi!"
Tuy rằng nó vẫn không hiểu, nhưng nhìn biểu cảm của mama có vẻ rất lợi hại nha.
"Đi thôi, đi làm cơm sáng."
"Pi!"
Bạch Hiểu cùng gà con vào phòng bếp, liếc mắt một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-lai-lai-lai-nay-mam-roi/2881002/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.