Thời hạn là bảy ngày, vẫn còn cơ hội bảy ngày.
Lâm Dị nghĩ, dù sao cậu đã như thế này rồi, chắc chắn sẽ không thể rời khỏi thế giới Quy Tắc 1-3, có chuộc lại được hay không cũng không quan trọng bằng việc giúp Tần Châu an toàn rời khỏi nơi này.
Lâm Dị mở miệng nói: "Đàn anh, lỗ tai hoàng tử có nhét thứ gì đó, hắn không bị nhân ngư ngâm xướng ảnh hưởng."
Tần Châu nhìn đôi mắt trong trẻo sáng ngời của cậu.
Lâm Dị cúi đầu né ánh nhìn của Tần Châu, nhớ lại thứ mà mình đã thấy.
Lúc cậu xếp hàng ở Nhân Ngư Thính có thử bịt tai lại nhưng cũng chẳng có hiệu quả. Hơn nữa tiếng nhân ngư ngâm xướng có lúc còn có thể xuyên qua các tầng của tòa nhà. Lúc bọn họ ở phòng dưới tầng ba mà vẫn có thể nghe thấy tiếng ngâm xướng, chứng tỏ việc bịt tai cũng không thể cưỡng lại tiếng nhân ngư ngâm xướng được.
Bất Dạ Thành có nhiều người như vậy, Lâm Dị không tin lại có người cầm đồ là thính giác của mình. Mất đi thính giác là không nghe thấy tiếng nhân ngư ngâm xướng nữa? Lâm Dị không cảm thấy Bất Dạ Thành sẽ xuất hiện loại bug này.
Tần Châu nhìn cậu một hồi, biết Lâm Dị không muốn nhắc đến việc cầm đồ nữa, liền thấp giọng nói: "Là đổi được ở phòng giao dịch."
Lâm Dị gật đầu.
Nút bịt tai của hoàng tử chắc hẳn rất đắt tiền, dù sao tiếng nhân ngư ngâm xướng cũng là vũ khí chiến thắng ở Bất Dạ Thành, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601718/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.