Lâm Dị không dám lộn xộn, cậu ngừng thở.
Nhìn hoàng tử cúi xuống từng chút một, vươn tay nhặt đầu.
Vào lúc tay hoàng tử sắp chạm vào cái đầu kia, hắn đột ngột thu về.
Lâm Dị không khỏi căng thẳng.
Hoàng tử lao tới cửa, một chân đá văng.
Hét lên với những người bên ngoài: "Các ngươi ồn ào cái gì?"
Người bên ngoài quỳ xuống nói: "Điện hạ, có người ngoài trà trộn vào trong thành."
Hoàng tử sửng sốt một chút: "Gì cơ?"
Người bên ngoài lặp lại một câu, hoàng tử khó chịu nói: "Ta nghe thấy! Dám tới lâu đài của ta, vậy thì đừng hòng nghĩ tới chuyện rời đi!"
"Đi theo ta!" Nói xong liền lao ra ngoài, trong tay vẫn cầm kiếm, trên lưỡi kiếm dính đầy máu tươi.
Lâm Dị lúc này mới hổn hển thở.
Nhưng dây thần kinh căng thẳng của cậu cũng không hề được thư giãn.
Vừa rồi cậu quá căng thẳng nên không nghe thấy động tĩnh bên ngoài phòng, có điều cuộc trò chuyện giữa hoàng tử và binh lính ngoài cửa thì cậu có nghe thấy.
Người ngoài trà trộn vào lâu đài, không phải cậu và Tần Châu à?
Hiện tại cậu đang ở dưới gầm giường trong phòng hoàng tử, vậy chẳng phải người mà hoàng tử dẫn binh lính đi bắt chính là Tần Châu sao?
Lâm Dị trở nên lo lắng.
Chỉ mới có hoàng tử ra khỏi phòng, công chúa thì chưa.
Cậu chỉ có thể tiếp tục đợi dưới gầm giường, đợi công chúa rời đi.
Lòng nóng như lửa đốt ngồi đợi một lát, Lâm Dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601714/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.