"Bao lâu nữa bọn họ tới?"
Tần Châu đột nhiên hỏi.
Lâm Dị hơi giật mình, ngẩng đầu nhìn Tần Châu: "Tầm 1, 2 phút nữa ạ..."
Cậu cực kỳ nhạy cảm với thời gian, rất nhiều thời điểm có thể tính được chính xác đến từng phút từng giây, nhưng cậu sẽ không nói vậy. Lần nào cậu cũng chỉ đưa ra một khoảng thời gian đại khái, nếu không, cậu mà báo cáo chính xác đến từng phút từng giây như thế sẽ khiến mọi người không khỏi cảm thấy cậu kỳ quái. Cũng giống với thị lực của cậu trong bóng tối, cậu giải thích là do mù màu nên năng lực nhìn bóng tối cao, nhưng sự thật cậu nào có bị mù màu, cậu vẫn nhìn được, vẫn nhìn rất rõ.
Hiện tại Tần Châu hỏi cậu như vậy, hiển nhiên là do hắn đã phát hiện năng lực nhạy cảm với thời gian của cậu.
Phản ứng đầu tiên của Lâm Dị là cảm thấy áy náy, nhưng khi nhìn Tần Châu, cậu đã bình tĩnh lại, nghiêm túc nói: "Còn đúng 2 phút nữa."
Tám gã đầu trọc đầy hình xăm không vào phòng ngay mà để người tham gia ở trong phòng đến tận mười hai phút sau mới xuất hiện.
Lần đầu tiên, mọi người đều không biết xảy ra chuyện gì, bọn họ thảo luận về nhân viên đã đưa họ đến đây. Sau đó là nam sinh đá văng cánh cửa sắt. Quá trình này kéo dài mười hai phút.
Lần thứ hai, mọi người vì cậu nam sinh biến mất kia mà trầm mặc, cho đến khi có cô gái không chịu nổi áp lực mở cửa, quá trình này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601680/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.