Nước rất lạnh, Lâm Dị không sợ lạnh mà vẫn cảm nhận được cái rét đến tận xương tuỷ, huống hồ là những người khác.
Tình trạng của họ sẽ chỉ càng trở nên tồi tệ hơn, bởi khi nãy bọn họ vừa mới bị đánh đập xong.
Lâm Dị tính thời gian, bọn họ đã bị nhốt trong Thuỷ Phòng được hai giờ đồng hồ rồi, nhưng đám đầu trọc lại không có ý định thả bọn họ ra ngoài.
Người bị ngâm trong nước bẩn lâu như vậy, tuyệt đối sẽ xảy ra chuyện.
Bao gồm cả Tần Châu.
Lâm Dị không dám để Tần Châu cứ thế mà tiếp tục đỡ mình, cậu vươn tay đụng vào thành bể, muốn xem thử bản thân có thể lên được hay không, dù sao tám tên đầu trọc này không có ở trong Thuỷ phòng. Nếu bọn họ có thể lên được khỏi mặt nước, vậy thì có thể nghỉ ngơi được một chút. Nếu tám tên đầu trọc lại quay lại Thuỷ phòng, cùng lắm thì bọn họ lại nhảy xuống nước là được.
Hồ nước hẳn là chưa từng được dọn dẹp bao giờ. Thành bể dính và trơn trượt, rất khó để bám được vào đó.
Nhưng cũng chỉ còn mỗi cách này để lên được khỏi hồ nước, Lâm Dị ở trong nước vỗ nhẹ vào tay Tần Châu, ra hiệu cho Tần Châu buông cậu ra. Cậu sẽ dọn dẹp mấy thứ ghê tởm trên thành bể, có lực ma sát thì hắn sẽ có thể lên bờ.
Nhưng Tần Châu lại không buông cậu ra, Lâm Dị ghé vào tai hắn nói: "Đàn anh, phải đi lên."
Cứ ngâm như vậy không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601679/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.