Reng, reng, reng——
Reng, reng——
Reng, reng, reng——
Một tay Tần Châu cầm lấy điện thoại, ấn tắt âm rồi ném lên giường.
Tay kia vẫn như cũ mà duy trì tư thế được mười phút, đỡ lấy gáy Lâm Dị, tránh việc Lâm Dị ngửa ra sau bị đụng phải tường.
Gương mặt hắn dán vào sườn mặt Lâm Dị, cảm nhận được độ nóng bỏng trên gương mặt cậu.
Giọng hắn khàn khàn, hơi thở phả vào cần cổ thon dài của Lâm Dị: "Nhóc thiên tài."
Lâm Dị đáp lại bằng một âm thanh rất nhỏ.
Tần Châu hôn cậu: "Đừng trốn."
Lâm Dị uỷ khuất: "Em không trốn."
Cậu thực sự không trốn, chẳng qua là cần thời gian để thở dốc thôi.
"Đàn anh, điện thoại..."
Đôi tay Lâm Dị đặt lên vai Tần Châu, dùng một chút lực để tách Tần Châu ra.
Điện thoại Tần Châu lại vang lên.
Lúc Tần Châu ném điện thoại đi, Lâm Dị có nhìn thấy điện báo, là Âu Oánh gọi tới.
Điện thoại đã vang lên tới lần thứ ba, ba lần đều là Âu Oánh gọi tới.
Với EQ của Âu Oánh, lúc Tần Châu tắt điện thoại lần đầu tiên đáng ra phải hiểu ý rồi, nhưng cô vẫn gọi tới, khả năng là có chuyện gì.
Tần Châu lấy điện thoại trực tiếp ném lên giường, không chú ý tới điện báo, Lâm Dị nhỏ giọng nhắc nhở: "Đàn anh, là chị Âu Oánh."
Tần Châu rũ mắt nhìn Lâm Dị, không buông tha cậu mà lại tiếp tục hôn.
Sau đó mới buông cơ thể vẫn luôn đè nặng lên Lâm Dị, xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601674/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.