"Hai chúng tôi ngạc nhiên nhìn nhau, rồi chợt cười ra tiếng, lòng ấm áp ngọt ngào."
Editor: Tường Vân
Ngày hôm sau, bọn tôi nhanh chóng xếp hành lý để buổi chiều lên máy bay đến Quế Lâm.
Máy bay hạ cánh thì ngồi xe trung chuyển về khách sạn cất đồ. Bọn tôi mướn 2 phòng. Bạch Phàm cầm thẻ phòng xong là nhào tới quậy Thẩm Thực Ngạn, níu tay nó nói gì mà đêm nay mày đừng hòng ngủ yên.
Câu phản đối còn chưa cất thành tiếng của tôi đành nghẹn lại trong lòng. Tôi lén liếc qua Cố Chiêu Hòa, chỉ thấy cậu ta cười cười nhìn Bạch Phàm và Thẩm Thực Ngạn giỡn nhau chứ chẳng nói gì thêm.
Ở kí túc xá còn đỡ, giờ còn có tôi với Cố Chiêu Hòa trong phòng... Trong đầu tôi chợt hiện lên cảnh mình tỉnh lại ở khách sạn hôm trước.
Lòng tôi thấp thỏm, mong Cố Chiêu Hòa nói gì đó đi. Nhưng mãi đến lúc lên lầu, đứng trước cửa phòng rồi mà cậu ta cũng không nói năng gì cả.
Tôi thầm nghĩ: ậu ta đã không ngại rồi, mày còn xoắn xuýt cái mẹ gì nữa?
Tuy lo lắng trong lòng, nhưng ngoài mặt tôi vẫn tỏ vẻ mỉm cười bình tĩnh.
Hên là hai đứa tôi vẫn chung đụng bình thường như khi ở kí túc xá. Đến lúc đi ngủ cũng không có chuyện gì xảy ra.
Quế Lâm non xanh nước biếc, có Dương Sóc cổ trấn yêu kiều uốn lượn dọc bờ sông. Chúng tôi thong thả ngồi trên bè trúc, xuôi dòng ngắm cảnh Li Giang. Mặt sông lấp loáng ánh vàng, trong như gương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-trai-thang/2695613/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.